BẦY HẠC - Trang 490

Nhà Hà Tiêu cách khu công nghệ cao quá xa, cô phải dậy sớm bắt
xe.

Hà Tiêu sợ tình trạng tinh thần cô không tốt, trên đường sẽ xảy ra

chuyện nên đề nghị cô ở nhà nghỉ ngơi một ngày. Chử Điềm suy
nghĩ, vẫn kiên trì đi làm. Tháng này đã xin nghỉ nhiều lần lắm rồi,
nếu xin nghỉ nữa chọc giận lãnh đạo công ty, rất có thể cô sẽ phải
cuốn gói rời đi mất. Với lại, cô cũng đâu phải bị thất tình gì mà cần
thời gian chữa lành chứ. Chử Điềm phát hiện sống chung với người
đàn ông như Từ Nghi lâu, cô trở nên càng lúc càng thực tế.

Lúc đến công ty vẫn trễ giờ, bị lão Lưu phê bình một trận, tiếp

theo lại lãnh một chuyện khổ sai, đi với đoàn khảo sát thăm một khu
xưởng mới xây ở một thành phố gần thành phố B. Chử Điềm nghe
mà trợn tròn mắt. Thực tế quá đi mất, chẳng cho cô thở lấy một hơi
sao?

Lần này lão Lưu không hề thương hương tiếc ngọc, nói thẳng:

“Mau chuẩn bị đi, xe đang chờ bên ngoài đấy, lập tức lên đường.”

Chử Điềm: “…”

Thành phố phải đi này thật ra cũng không cách thành phố B xa

lắm, có điều Chử Điềm chẳng muốn bị giày vò. Gần đây hình như cô
rất dễ mệt, làm gì cũng không có sức, với lại có tật say xe, ngồi xe
đúng là rước vạ vào thân. Cũng may lần này đồng nghiệp công ty đi
chung không ít, Chử Điềm vừa lên xe liền trốn ra hàng ghế sau ngủ.

Đêm hôm qua tuyết vừa rơi, nên tài xế lái xe rất chậm, cũng hết

sức ổn định. Chử Điềm chẳng nghĩ ngợi gì cả, dần dần cơn buồn ngủ
ùa đến. Đột nhiên nghe thấy tiếng rù rù, Chử Điềm bị quấy nhiễu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.