BẦY HẠC - Trang 491

ngủ không ngon giấc, trong lòng đang hoang mang đã bị người ta
đánh thức.

Đồng nghiệp hỏi có phải điện thoại cô đang kêu hay không. Chử

Điềm lắng nghe trong chốc lát, chợt nhận ra, đứng lên cầm lấy chiếc
áo khoác cô bỏ ở hàng ghế trước, phát hiện đúng là chiếc điện thoại
cô đặt trong túi áo đang rung. Mấy ngày trước sau khi cô vứt bể điện
thoại đến hôm nay vẫn chưa mua cái mới, sáng nay thức dậy đi làm
mới nhớ ra, mượn Hà Tiêu chiếc điện thoại di động cũ dùng tạm
trước đã.

Điện thoại do Hà Tiêu gọi đến, gọi liền hai cuộc. Chử Điềm lập

tức tỉnh táo lại, vội vàng gọi lại cho cô ấy.

“Điềm Điềm, cậu không có ở công ty hả?”

Vừa nhấc máy Hà Tiêu đã hỏi. Chử Điềm nhìn ra ngoài, trắng xoá

một màu, hơi chói mắt:

“Mình đang trên đường đi đến thành phố khác, công ty tạm thời

sắp xếp công tác ngắn hạn, sao hả?”

“Không việc gì.” - dường như Hà Tiêu thở phào nhẹ nhõm - “Từ

Nghi đang ở bên cạnh mình, anh ấy muốn nói chuyện với cậu.”

“Ôi, cậu đừng…”

Chử Điềm vừa mới lên tiếng phản đối thì Từ Nghi đã nhận lấy

điện thoại, cô đành phải lắng nghe mà không thể né tránh:

“Điềm Điềm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.