BẦY HẠC - Trang 509

Chử Điềm cân nhắc trả lời. Điều này không hẳn là nói dối, rốt

cuộc lúc trước dù mấy ngày anh không thể về nhà nhưng căn bản
ngày nào cũng gọi điện về một cuộc. Nghĩ như vậy, ngay cả Chử
Điềm cũng thấy lần này có chút kỳ lạ.

Lẽ nào anh đang lẩn tránh cô?

Làm sao Từ Kiến Hằng không nghe ra sự dè dặt trong giọng nói

của Chử Điềm chứ. Ông nhìn cảnh tượng đám trẻ chơi đùa ở đằng
xa, thở dài, nói:

“Con không phải hốt hoảng, ba chỉ hỏi một chút thôi. Hiện giờ nó

đi lính, ba còn có thể quản lý nó được bao nhiêu chứ? Ba chỉ nghĩ, cứ
như thế mãi thì con phải làm sao đây.”

Chử Điềm thật sự cảm động, không ngờ Từ Kiến Hằng còn quan

tâm đến chuyện này thay cô.

“Ba, ba không cần lo lắng cho con đâu, bây giờ con ở trong khu

gia thuộc, tiện đường đi làm, ăn ở cũng an toàn, rất tốt ạ.”

Từ Kiến Hằng ừ, Chử Điềm cho rằng ông đã yên tâm, giây lát sau

lại nghe ông nói:

“Thật sự không được thì đừng nên một mình gắng gượng, dọn về

nhà ở đi.”

Chử Điềm gật đầu, trong lòng thầm nghĩ tốt nhất vẫn đừng dọn

về. Không vì cái gì khác mà là gây lộn với nhau cũng không tiện.

Hai người đi dạo trong vườn hoa hơn một giờ, trên đường trở về

đột nhiên Từ Kiến Hằng nói với cô:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.