BẦY HẠC - Trang 544

Thấy anh cố ý nhét cho cô, Chử Điềm đành phải nhận lấy. Đồng

thời cô cũng chú ý đến cánh tay của Từ Nghi, đôi môi mấp máy hỏi:

“Tay anh bị sao vậy?”

Từ Nghi rũ mắt, cười đáp:

“Lúc diễn tập không cẩn thận làm bị thương, không có gì đáng

ngại.”

Anh đi diễn tập rồi sao? Đây chính là nhiệm vụ theo lời anh nói à?

Thảo nào nhiều ngày không liên lạc được như vậy. Chử Điềm chăm
chú nhìn cánh tay của anh, đôi mắt lóe lên ánh sáng nhạt rồi vụt tắt.

Từ Nghi lại vội vàng dọn dẹp, một tay phải mất thời gian khá lâu

mới dọn dẹp xong. Anh thẳng người dậy, thở phào nhẹ nhõm. Quay
đầu lại nhìn Chử Điềm vẫn không thốt một lời, phát hiện cô vẫn cúi
đầu, chiếc cốc nắm trong tay đã sớm không còn bốc hơi nữa. Anh đi
đến nói với cô:

“Nước không còn nóng nữa, anh đổi cho em cốc khác nhé.”

Chử Điềm không lên tiếng, cũng không ngẩng đầu, làm như

không nghe thấy gì.

“Điềm Điềm.” - anh khom lưng, hạ thấp tiếng nói - “Anh đổi cốc

nước cho em.”

Chử Điềm vẫn không để ý đến anh. Từ Nghi đành phải đưa tay

lấy đi cốc nước trong tay cô, thoáng chốc dường như nghe thấy một
tiếng tí tách, mu bàn tay thấm một chút lành lạnh. Anh khẽ giật

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.