BẦY HẠC - Trang 581

“Không sao, ngủ rồi ạ.” - Từ Nghi nói - “Hôm nay ba mẹ cũng cực

khổ rồi, mau chóng về nhà nghỉ ngơi đi ạ, con ở đây trông Điềm
Điềm, mai đưa cô ấy về nhà.”

Từ Kiến Hằng gật đầu không nói, nhưng hai người chẳng ai nhúc

nhích. Từ Nghi nhìn chân ba mình, khẽ hỏi:

“Ba, chân ba lành chưa?”

Từ Kiến Hằng “à” một tiếng:

“Ồ, con nói chân ba à, lành nhiều rồi, lành nhiều rồi.”

Ông vừa nói vừa đứng dậy, không cần Từ Nghi dìu, từ từ đi đến

bên cửa sổ, chắp tay sau lưng vờ như nhìn phong cảnh bên ngoài.
Từ Nghi thoáng do dự, không đi qua đó. Anh nhìn mẹ mình, tần
ngần không biết có nên giải thích với bà xem vì sao lúc trước ba nằm
viện mà bà gọi nhiều cuộc điện thoại như vậy nhưng anh đều không
nhận hay không. Lời nói ra khỏi miệng lại trở thành:

“Mẹ, mẹ và ba trở về đi, trễ chút nữa trời sẽ lạnh đấy.”

Tống Khả Như không để ý đến lời anh nói, ngẩng đầu hỏi thẳng:

“Mẹ hỏi con, hiện tại tình trạng Điềm Điềm đã thế này, con còn

muốn đi đại đội đặc chủng sao?

Từ Nghi hơi giật mình:

“Sao mẹ cũng…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.