BẦY HẠC - Trang 591

“Đừng vậy mà, bình thường ở nhà em bị quản lý rất đáng thương

đấy.”

Đáng thương? Từ Nghi đi đến, ôm lấy cô từ phía sau, tay đặt lên

bụng cô, nhẹ nhàng hôn lên vành tai cô:

“Bảo bối lớn nhất trong nhà là em rồi, còn đáng thương à?”

Bị anh hôn, Chử Điềm thấy sau tai râm ran, khẽ “hừ”, liền tránh

né theo phản xạ, kết quả bị anh thuận thế quay người lại, hai người
trở thành đối mặt nhau, nụ hôn của anh liền lập tức rơi xuống. Anh
hôn vừa nôn nóng vừa cực lực, Chử Điềm bị anh mút đến lưỡi tê
dại, lầm bầm vài tiếng xin tha đều bị anh nuốt hết vào. Hai tay vô
thức vịn lên bờ vai anh, eo bị anh nhẹ nhàng ôm lấy, hôn càng sâu
hơn.

Sau nụ hôn nóng bỏng kéo dài, Từ Nghi thả lỏng Chử Điềm ra,

khẽ hôn lên cổ và sau tai cô, vừa để cô hít thở không khí trong lành,
vừa bình ổn lại lửa nóng trong cơ thể.

“Anh nhớ em không?”

Hơi kéo ra chút khoảng cách, Chử Điềm chớp đôi mắt đen láy hỏi

Từ Nghi. Kết quả lại bị hôn nữa, nụ hôn khiến người ta nghẹt thở
thật lâu, Từ Nghi khẽ thở hổn hển hỏi cô:

“Biết anh nhớ em thế nào chưa?”

Chử Điềm chỉ cảm thấy cả người đều bủn rủn, nào còn sức lực trả

lời anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.