BẦY HẠC - Trang 85

“Không cần.”

“Tại sao? Anh không thấy nó rất đáng yêu à? Nó cũng do đích

thân anh gắp được mà.”

Từ Nghi suy nghĩ một chút, giọng nói ôn hòa:

“Đúng là rất đáng yêu, em giữ đi.”

Đã nói là EQ của anh thấp rồi, hoàn toàn không hiểu được ý nghĩa

đại biểu trong chuyện này. Chử Điềm khẽ nheo mắt, ra sức kéo lỗ tai
con thỏ màu xám.

Từ Nghi cười:

“Giận hả? Giận cũng không được ngược đãi động vật.”

Chử Điềm có chút mệt mỏi dựa vào ghế lái phụ, khép hờ mắt,

nghe như thế liền nhướng mắt liếc anh, sau đó nhắm mắt lại:

“Em đâu nỡ chứ. Nó là do em bỏ mấy chục xèng mới lấy được,

lòng em còn thương nó không hết nữa kìa.”

Giọng nói lười nhác, nghe kỹ có một chút hờn mát. Từ Nghi nhìn

sang, đôi mắt sâu thẳm lăn tăn gợn sóng. Đến khi về đến nhà, Chử
Điềm đã dựa cửa sổ ngủ thiếp đi. Sau khi Từ Nghi dừng xe hẳn mới
đánh thức cô dậy.

Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Chử Điềm biết đã về đến nhà rồi. Cô

mở mắt ra cầm lấy đồ định xuống xe, thấy Từ Nghi đưa tay cầm đi
hai con thỏ trong lòng cô. Cô biết anh muốn cầm đồ giúp cô, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.