BẢY NĂM SAU - Trang 188

- Xảy ra chuyện gì vậy? Cô uống rượu à? Nghe giọng cô nồng nặc mùi

rượu đấy!

- Ông đừng nói vớ vẩn nữa. Chúng ta đang nói chuyện điện thoại cơ

mà…

- Thì sao chứ. Cô đã say mèm ra rồi và mùi rượu còn bay cả đến đây!

- Được rồi, ông muốn gì nào? Cô vừa hỏi vừa khó nhọc đứng dậy.

- Chúng ta phải tiến hành một vụ ủy thác xét xử từ giới chức New York.

Tôi cần bắt ngay hai người Mỹ. Một người đàn ông và vợ cũ của hắn. Vụ
này nặng đấy: buôn lậu ma túy, giết hai người, tội danh bỏ trốn…

- Tại sao cảnh sát không yêu cầu cảnh sát tư pháp Paris làm vụ này?

- Tôi hoàn toàn chẳng biết gì hết và tôi cũng cóc cần. Tất cả những gì tôi

biết đó là chúng ta phải làm vụ này.

Constance lắc đầu.

- Là các vị thôi. Tôi giờ không còn trong đội nữa.

- Thôi, đủ rồi đấy, Lagrange, viên thiếu tá nổi giận. Cô làm tôi cáu với cái

chuyện thôi việc của cô rồi đấy. Cô có vài vấn đề riêng tư đúng không?
Được lắm: tôi để cô được yên trong hai tuần, nhưng giờ thì thôi mấy trò ngu
ngốc kia đi.

Constance thở dài. Cô thoáng do dự định thổ lộ mọi chuyện với sếp: căn

bệnh ung thư đang ăn mòn não cô, việc cô chỉ còn lại vài tuần để sống, việc
xích lại gần cái chết khiến cô sợ hãi. Nhưng cô từ bỏ ý định. Sorbier là quân
sư của cô, một trong những cảnh sát vĩ đại “kiểu cũ” cuối cùng còn sót lại,
một trong những người rất được ngưỡng mộ. Cô không chấp nhận nổi ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.