BẢY NĂM SAU - Trang 189

nghĩ lôi kéo lòng thương hại của ông hoặc khiến ông rơi vào tình huống khó
xử. Vả lại, cô cũng không hề muốn khóc lóc trong vòng tay ông.

- Ông điều người khác đi. Tại sao ông không cử trung úy Botsaris ấy?

- Không có chuyện đó đâu! Cô thừa biết là dính đến người Mỹ thì luôn

phải khéo léo. Tôi không muốn gặp vấn đề gì với bên đại sứ quán. Cô sẽ
tìm ra hai kẻ đó và bắt giam trước ngày mai cho tôi, đồng ý nhé?

- Tôi đã nói với ông là không rồi cơ mà!

Sorbier làm như không nghe thấy gì.

- Tôi đã chuyển hồ sơ cho Botsaris, nhưng tôi muốn chính cô là người

giám sát quá trình điều tra. Tôi đang gửi một bản sao tới máy của cô đây.

- Ông cút đi! Constance gào lên rồi tắt máy.

Cô lê lết tới tận phòng tắm để nôn vào trong bồn cầu một tia mật. Cô

không ăn gì từ bao giờ rồi? Dù thế nào đi nữa cũng phải hơn một ngày. Tối
hôm trước, cô dìm nỗi sợ hãi của mình trong men rượu, cô tính không ăn gì
để cảm nhận được cơn say ngay từ những ly rượu đầu tiên. Một cơn “say
nhanh” đưa cô vào cõi mơ mộng trong suốt mười lăm giờ tiếp đó.

Phòng khách chìm trong làn ánh sáng cuối chiều thu tuyệt đẹp. Constance

đã chuyển đến ngôi nhà này được ba tuần, nhưng cô chưa hề gỡ bất cứ
thùng đồ đạc nào. Vẫn còn nguyên băng dính, các thùng các tông chuyển
nhà vẫn chất chồng rải rác khắp căn nhà trống.

Giờ thì còn để làm gì chứ?

Trong một ngăn tủ, cô tìm thấy gói bích quy Granola bóc dở. Cô vớ lấy

gói bánh, ngồi xuống chiếc ghế đầu ở quầy bar bé xíu trong bếp rồi cố
nhấm nháp vài chiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.