BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 217

Cô lau mồ hôi cái rồi nói:

“иɦũ ɦσα ơi, bây giờ cháu bị thương nên cháu đi không nổi, mà hình như
cậu Cảnh Minh không muốn bà Dung và mẹ chồng biết nên mới giấu. Có
gì иɦũ ɦσα giúp cháu che giấu nhé, cháu đội ơn vú!”

“Cô có sao không đấy, vẻ mặt không tốt lắm!”

“Cái bà Dung chết tiệt ấy, không biết bà ta có phát hiện ra tôi bị thương
không? Bà ấy còn bấu vào nữa chứ, đau chết đi được mà!”

Cô vừa nhăn nhó vừa rêи rỉ, bà иɦũ ɦσα rót cho cô một ly nước rồi nói:

“Họ chỉ nghe bên đây có chuyện nên qua xem, cái vụ đứa trẻ con đó, mà
chuyện đó giải quyết xong rồi nên chắc một chút họ sẽ về thôi. Cô ráng ra
ngoài nói chuyện một lát, họ về là ổn thôi!”

Cô uống xong cốc nước thì mới gật đầu, nhà họ Hoàng lớn thế kia, chả nhẽ
bà Hoàng lại không ở mà lại qua đây à. Có niềm tin rằng lời иɦũ ɦσα Nụ
nói là đúng, cô lấy hết sức ngồi dậy, chỉ một lát thôi, sẽ ổn thôi mà.

Cô đứng dậy tiến lại bàn trang điểm, ngồi thoa chút son lên cho có sắc khí,
cô liền nói:

“Bà yên tâm đi, tôi sẽ không để họ trách phạt bà, có gì sai tôi sẽ tự nhận, bà
đừng lo lắng nhé!”

Cô vừa nói xong thì chợt hít một hơi sâu, cô bước ra khỏi cửa, ra đến phòng
khách cô cúi chào mẹ chồng đàng hoàng. Cậu Cảnh Minh vẫn ngồi đó nói
chuyện với bà, bà liền kêu cô lại gần bà ngồi, cô liền mỉm cười rồi lại đó,
bà có hỏi thăm cậu, hỏi thăm cô, bà dịu dàng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.