BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 218

“Hoài Thục này, thời gian này khổ cho con rồi, nhưng con cứ yên tâm đi,
tháng sau mẹ sẽ cho người tới đón con về, dù sao thì nhà họ Hoàng mới là
nơi con ở, nên con phải chăm chỉ đó!”

Cô mỉm cười gật đầu, mỗi câu bà nói ra đều khiến cô lạnh cả gai óc. Cô cố
gắng ngồi đó nghe bà nói, lúc sau bà quay lại nhìn cậu Cảnh Minh, tay bà
nắm tay cậu xoa xoa, mặt cậu vẫn lạnh như tiền, nếu không biết người ta
còn nghĩ hai người họ không phải là mẹ con đó. Tuy cậu không phải loại
người tình cảm lắm nhưng cách cư xử hằng ngày vẫn gọi là ổn và bình
thường, nhưng tại sao khi đối diện với mẹ mình cậu lại trở nên như vậy?
Cô nhìn hai người họ nói chuyện một hồi rồi chợt cái đùng phía sau, cô giật
mình cái rồi quay ra nhìn. Cô đứng dậy đi ra sau, nghe thấy tiếng roi quất
khiến lòng cô chợt như lửa nóng, không cần biết là ai đánh ai, nhưng nghe
thấy tiếng bà Dung cô lại có thể hình dung ra gương mặt của một con quỷ
rồi. Bà ấy như một con quỷ sống vậy, ngoài bà Hoàng và cậu Cảnh Minh ra
hầu như ai bà ấy cũng ra tay được.

“Dừng tay!”

Cô chạy lại mặt lạnh ngắt nắm cái roi trêи tay bà Dung lại, bọn nhỏ nó gào
khóc ôm lấy bà иɦũ ɦσα Nụ. Cô thấy bà ấy nằm vật ra đất, mặt mũi thì trầy
xước rướm máu, chưa cần nói gì cô đã tự hiểu.

“Đây là nhà иɦũ ɦσα Nụ, có mẹ chồng tôi, cậu Cảnh Minh, còn có tôi! Bà
đừng có lộng hành ở đây!”

Cô nói mà như nghiến răng, bà ấy giật lại cái roi rồi đá mấy cái mảnh vải
ra, là mấy mảnh vải cô thêu thùa, cô liếc qua bà Dung, bà ấy liền gằn giọng
nói:

“Tôi đánh bà ấy vì bà ấy không dạy dỗ cô đàng hoàng, nếu cô không muốn
bà ta bị hành xác thì học hành cho tử tế, chứ mà qua tay tôi thì sai một cái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.