BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 327

“Lúc chết đã cầm, ông còn đem đi thờ sao? Ông có biết tất cả những đồ
dưới đáy sông đều mất đi thần khí rồi không? Có khi nó là một con quỷ bị
trấn hồn ở dưới. Vô tình dẫn dụ con ông xuống mò, làm cậu ấy chết đuối
cũng không chừng. Vậy mà ông còn thờ, chẳng lẽ ông không biết từ khi
con ông mất thì khúc sông này đã trở nên đáng sợ sao. Toàn là thiếu nữ
chưa chồng chết trẻ, không phải ông nghĩ con mình làm chứ? Ông còn giữ
khư khư nó lát lại có thêm người chết đó, ông mau lên đưa tôi đập nát nó
đi!”

“Cô đừng nói điên khùng! Nếu không phải con tôi cầm nó lên thì tôi đã
không thờ, thầy bói nói nó cầm theo là vì sợ hồn phách bị sóng đánh trôi đi,
mới cầm lấy nó để nương tựa vào. Cô là ai mà tôi phải tin theo lời cô, ăn
nói hàm hồ xằng bậy! “

“Tôi ăn nói xằng bậy? Ông có thấy ai thờ người thân mà thờ ngoài bờ sông
không? Không lạnh lẽo cô đơn sao, ai thờ thần mà đi thờ thịt tươi sống
không? Chỉ có quỷ thôi!”

“Cô….”

Ông ấy tức giận chỉ tay vào mặt cô, lúc ấy cô chợt quay qua nhìn xuống
sông, cô thấy có mấy cái đầu nổi lên, tóc bay phất phơ trong nước, chợt cô
không nghĩ nhiều được nữa, chỉ tay xuống sông rồi nói:

“Mau cứu người đi, con ếch tinh này nó kéo người ta xuống rồi! “

Mọi người ai nấy đều quay lại nhìn về phía ngón tay cô chỉ, mặt họ khó
hiểu quay lại nhìn cô, họ nói:

“Cô ấy bị điên mất rồi! “

Họ vừa nói xong thì cô liền thấy những cái đầu đó phụp xuống một cái như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.