BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 382

“Không ai được phép vào đây, lúc nào cũng có người canh cổng hết. Nhìn
cho kỹ này!”

Cô gật đầu rồi bước theo cậu. Cậu bước qua ô nào thì cô sẽ bước qua ô đó,
đến khi đặt được chân lên bậc thềm cô mới bắt đầu thở phào. Cậu lấy trong
người ra một chìa khóa rồi mở ổ khóa, cô chỉ đứng qua một bên dòm ngó,
lát sau cạch một phát cửa liền được mở ra. Cô chớp mắt mỉm cười nhìn cậu,
như đang rất háo hức chờ đợi vậy. Thật ra, cô đã chờ đợi giây phút này;
mọi chuyện giống như đương không lại lượm được vàng vậy. Vừa mới suy
nghĩ tới phòng thờ thì ngay sau đó cô được đưa vào phòng thờ, cậu giơ tay
đẩy cửa ra rồi nói:

“Chị vào đi!”

Nói xong thì cô liếc nhìn cậu cẩn trọng, cậu mỉm cười rồi nói:

“Trong đây không có bẫy gì đâu, chị yên tâm mà vào đi.”

Nói rồi cô mới dám bước vào, cậu quay lại khép hờ cửa. Cô liếc quanh một
lượt mà mặt bỗng bừng sáng lên. Bên trong đúng là rất hoành tráng, tất cả
bài vị và bàn ghế đều được làm bằng vàng, thậm chí cả mấy cái đế để nến
cũng được làm bằng vàng, vải màu vàng, ánh nến cũng màu vàng. Cô há to
miệng ra không khỏi ngạc nhiên trầm trồ. Cậu ho một cái, cô nghe xong
mới khép miệng lại được, cười gượng rồi nói:

“Mẹ bảo cậu dẫn tôi vào đây làm gì vậy?”

“Thắp nhang cho anh hai…”

“Là ai?”

Cậu chợt dừng lại một nhịp, đôi môi mím vào nhau, mắt chợt có chút ưu tư.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.