BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 43

“A Tỳ à, ta hơi buồn ngủ, khi nào đến thôn Vĩnh Kiên thì vén màn gọi ta
dậy, có được không? “

Nó gật đầu rồi quay ra, cô bỗng thấy lạnh sóng lưng rồi chợt tỉnh cả ngủ, cô
quay nhìn ra ngoài, lát sau nhìn phía sau gáy của A Tỳ, thấy nó đi ngang
nhà bà phú hộ thì quay mặt vào nhìn, cô đã chắc chắn A Tỳ bị nhập nên
vừa tới thôn Vĩnh Kiên cô liền kêu

“Dừng lại!”

Bọn họ dừng chân, cô thò tay ra bên trái rồi vươn người ra, dựa vào kiệu
kêu inh ỏi

“A Tỳ! Lúc nãy ta kêu ngươi đem cho ta một bình trà sen uống kia mà, sao
bây giờ lại không có hả?”

Cô vừa quát thì nó vạch màn chui đầu vào, miệng nó nhếch lên rồi thì thầm

“Mợ à, mợ gọi em à?”

Cô thấy mắt đó đen đục lại, tròng mắt đảo liên tục như hạt đậu rang, cô rút
tay vào, thò ra nãy giờ bẻ cây dâu, cô quất vào người nó rồi nói

“Thả com bé ra, nó không có tội!”

Nó đau quá té ngửa ra đất, ôm người rào rú, cô bước xuống kiệu rồi chỉ cây
roi vào mặt nó, trước mặt đám gia nhân giả vờ nói

“Tại sao tao dặn mày đem trà sen cho tao mày không đem, con chết tiệt
này! “

Cô giơ lên rồi đánh liên tiếp, tiểu thư ấy liếc qua cô rồi nói

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.