BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 64

“Lạnh quá!”

“Ai vậy?”

“Lạnh quá!”

Rồi cô quay qua đám trẻ, tụi nó vẫn ngủ, cô thấy người đó bò qua rồi bò lại,
giọng nói đầy sự bi ai, cô nuốt nước bọt cái rồi thổi tắt một cái nến, như
vậy sẽ nhìn rõ người đó hơn

Cô đặt nến bên trái rồi nhìn ra cửa, bỗng cái bóng ngoài ấy biến mất, cô
giật mình đảo mắt quanh phòng, rồi thấy bên trái mình có một cái bóng, cô
thầm nghĩ chuyến này chết mất thôi, đèn để bên trái thì bóng phải nằm bên
phải, chứ mắc mớ gì bóng lại nằm bên trái? Cô liếc qua bên trái rồi chợt
thấy cái bóng mình duy chuyển, chợt tay chân cô cũng duy chuyển theo cái
bóng, ai đời người bình thường bóng duy chuyển theo người, đằng này
người lại duy chuyển theo bóng, cô nghe người ấy nói

“Cho tôi mượn bóng của cô nhé, giúp tôi nhé!”

Nói rồi chân cô tự đứng lên, tự mở cửa, cô không thể nào khống chế bản
thân dù vẫn còn tỉnh táo, cô không thể mở miệng dẫu muốn nói, muốn kêu
lên, nhưng chỉ nói được trong tiềm thức

“Cô là ai vậy, cô là ai, cô muốn dẫn tôi đi đâu?”

“Giúp tôi với lạnh quá, lạnh quá!”

Cô ấy vừa nói như vừa khóc kêu gào, cô chợt lạnh rùng mình rồi hỏi

“Cô muốn tôi làm gì? Cô muốn dẫn tôi đi đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.