BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 12


Người đốc công nhìn Zofia chòng chọc rồi nhổ một bãi nước bọt xuống
cảng.

- Đến tăm nước cũng chẳng còn nhìn thấy được nữa kìa! - Cô nói .

Manca nhún vai, vớ lấy máy bộ đàm và miễn cưỡng ra lệnh dừng toàn bộ
hoạt động. Một lát sau, bốn tiếng còi rút lên, khiến mọi vũ điệu của các cần
cẩu, máy nâng, máy kéo, máy ủi cũng như tất cả những gì đang chuyển
động xung quanh bến và kho hàng đột ngột chững lại. Xa xa, trong sự mờ
ảo của sương mù dày đặc, tiếng còi của một chiếc xe kéo vẳng lại đáp trả
lệnh ngừng hoạt động.

- Cứ tiếp tục với chuỗi ngày thất nghiệp kiểu này, chắc cảng sẽ phải đóng
cửa sớm mất thôi.

- Tôi có phải là người làm mưa làm gió đâu, Manca, tôi chỉ muốn bảo vệ
tính mạng cho các công nhân của anh thôi. Đừng cau có như vậy nữa, tôi rất
ghét phải cãi nhau với anh, tôi mời anh một tách cà phê và món trứng
chưng. Đi nào!

- Cô muốn nhìn tôi bằng đôi mắt tròn xoe như thiên thần của cô bao lâu
cũng được, nhưng tôi báo cho cô biết, chỉ cần lên đến mười mét là tôi cho
tất cả hoạt động lại ngay!

- Bất cứ khi nào anh bắt đầu đọc được dòng tên trên vỏ các con tàu! Thôi
nào, chúng ta đi!

Quán Fisher’s Deli, quán cơm ngon nhất trong cảng, đã kín chỗ. Mỗi khi
sương mù dày đặc, tất cả các công nhân cảng lại tụ tập ở đây để chia sẻ với
nhau hy vọng mặt trời sẽ ló rạng để cứu vãn ngày làm việc của họ. Đám
công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.