BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 53

đố kỵ nảy mầm, sinh trưởng nuốt chửng cả thân xác và tâm hồn.

“Đố kỵ”, Đào tự nói một mình. Trước mắt cô, một bản đồ kỳquái xuất hiện,
trong trùng điệp núi rừng, đang thấp thoáng một ngôi làng không tên.

* * *

Đó là một ngôi làng nằm ở vị trí hẻo lánh, thâm u kỳ bí, trong một thung
lũng cách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài, vây quanh là trùng trùng
núi non hiểm trở.

Rừng cây già bạt ngàn tỏa ra một màu âm u, đằng đằng sát khí, như muốn
nuốt hết từng mạng sống của các cư dân trong làng. Tư liệu trên tay cho
biết, đó là ngôi làng nằm ở phía đông của một ngọn núi lớn. Tôi lật một bản
đồ được vẽ bằng tay, chốc chốc lại nhìn sang hai cánh rừng xanh đen rậm
rịt hai bên đường.

Tuy là ban ngày, nhưng vẫn có thể nghe tiếng chim kêu một cách quái đản,
cứ chíp chíp trong bụi rậm, dưới các gốc đại thụ, chốc chốc lại thấy cái
bóng đen của những con quái thú chạy qua. Ở nơi rừng sâu núi thẳm,
không có được cái cảm giác thư thái như khi ở dưới bóng cây, hay ở cánh
đồng mà ngược lại, chỉ có những cơn kinh hoàng cứ hết đợt này đến đợt
khác…

Có lẽ vì ngôi làng phía trước quá hẻo lánh, khuất lấp, tôi đã tra lại bản đồ
của khu vực rừng núi tỉnh Sơn Đông, phát hiện thấy sự miêu tả rừng rậm
trong bản đồ bất quá chỉ là đánh vài con số vào đấy, nó chỉ chứng minh cho
biết đấy là vùng núi hẻo lánh mà thôi. Người cùng đi với tôi trong chuyến
này là Thạnh Quân Mỹ - một đồng nghiệp của tôi.

Làm việc với cô ta chẳng có gì là hay ho cả, nếu không nói là chán ngắt.
Suốt quãng đường, chúng tôi đều cẩn thận đề phòng, đề phòng đối phương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.