BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 57

đầu có cảm giác, tôi nhào vào ngôi nhà tranh đó. Vừa lọt vào trong, cả thân
mình bỗng có cảm giác như rơi vào một nơi âm u, hoang lạnh… Rõ ràng là
giữa mùa nóng nhất trong năm - tháng sáu, thế mà tôi bỗng cảm thấy mình
như đang ở trong động băng, cái lạnh đó cứ thấm dần vào xương tuỷ.

Điều khiến tôi bàng hoàng nhất là, Quân Mỹ vẫn ở trong đấy một cách bình
an như hoàn toàn không hay biết chuyện gì đã xảy ra. Thấy tôi chạy bán
mạng vào nhà, cô ta cất cao giọng nói: “Nếu chị sợ thì cứ đứng ngoài mà
chờ!”.
Câu nói đó không phải xuất phát từ sự quan tâm, từ tình cảm mà là để chế
giễu châm chọc, tôi quay đầu lại nói: “Như thế nghĩa là thế nào, cô gọi to
như thế để hù dọa ai chứ?”.
Quân Mỹ không nói, chỉ ném lại phía tôi ánh mắt khinh miệt.
Lần đi công tác này cả hai chúng tôi đều không có ý định hợp tác mà mỗi
người lại theo đuổi một mục đích riêng. Dù cô ta và tôi chưa từng hợp ý
nhau, nhưng hành động vừa rồi của Quân Mỹ làm tôi thấy sự việc quá ư
nhiêu khê.

Tiếng gọi thất thanh kinh thiên động địa kia vẫn còn vang vọng mãi trong
tâm trí tôi. Nếu không phải sự kinh hoảng tột độ thì chắc không thể phát ra
thứ âm thanh đó được. Với thời gian tôi chạy từ ngoài vào thì nếu Quân Mỹ
thực sự sợ hãi thì chắc chắn cô ta sẽ không trấn tĩnh lại nhanh như thế
được. Trừ phi có kẻ thứ ba nào đó giấu mặt!

Ý nghĩ đó khiến một cảm giác rờn rợn cứ trào lên trong tâm trí tôi, bất giác
khắp người tôi sởn hết cả gai ốc. Trong căn nhà ẩm thấp, đầy vẻ âm u,
chẳng có chút biểu hiện gì là đang có người cư trú. Trên mặt đất, loang lổ
những tấm chiếu cói đã rách nát cũ kỹ khiến người ta liên tưởng đó là
những tấm chiếu bọc thây người.

Đồng nghiệp của tôi không tin có tà ma, lại gần vén chiếu lên, một mùi xác
thối hừng hực bốc lên, vô số ruồi xanh vo vo ập đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.