BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 131

dốc.

“Không.” Cô kết thúc cả hai cuộc gọi.

Cảm thấy tội lỗi như một cô nữ sinh bị bắt quả tang hút thuốc,

cô gắn một nụ cười méo mó lên mặt và nhìn chiếc xe bọc thép đỗ lại
trước mặt mình.

Trông nó chẳng có gì đặc biệt, chỉ là một chiếc xe tải nhỏ màu đen

với máy quay trên đầu. Bên trong nó mới khác. Cửa sau xe mở ra
một cánh cửa khác, cửa an toàn với khóa tính giờ. Két được đặt trên
sàn xe sao cho bọn trộm sẽ phải cắt đôi chiếc xe mới lôi được nó ra
ngoài. Nó chuyên được dùng để chở những món tiền hay ma túy lớn.
Ngay cả đội tài xế chuyên nghiệp cũng rất đắt đỏ.

Chiếc xe tải khựng lại khi bị phanh gấp. Bannerman mở cửa

hành khách và trèo ra ngoài, đóng sầm nó lại sau lưng một cách tức
giận. Ông ta hùng hổ đi đến chỗ cô, cứ như cô còn chưa biết ông ta
đang tức giận, dừng lại ở bậc thang cuối cùng và chửi thề với người
tài xế.

“Anh ta đưa tôi đến cửa hàng bán len cashmere

[1]

tên là

Glenarvon ở làng bên cạnh.”

Morrow chẳng buồn quan tâm.

“Tôi hiểu.”

“Nó đâu?”

“Thi thể à?”

“Không, tiền.” Đúng kiểu Bannerman, ông ta sẵn sàng bước qua

xác người để đi thẳng tới chỗ những vật nổi danh. Cho dù số tiền
này chẳng liên quan gì đến ma túy thì ông ta cũng chiếm được một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.