BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 211

Cậu ta cười toe toét với đôi giày bóng loáng của cô:

“Chúa ơi, cô là cảnh sát thật.” Nó vươn người ra và kéo khuỷu tay

cô, khẽ lôi cô vào trong cái sảnh nhỏ rồi đóng cửa lại. “Mẹ cháu nói
rằng đã gặp một bạn học cũ và giờ cô ấy là cảnh sát. Cô thật sự
bằng tuổi mẹ cháu à? Trông cô trẻ hơn.”

“Ồ, cô béo ú vì đang mang thai thôi”, Morrow nói thế nhưng

trong lòng vui vô cùng.

Tiền sảnh chật chội vì những thùng thuốc tẩy rửa, bột giặt, các

loại bánh quy, những cái giá trống để đựng chai nước giặt và dầu
gội đầu. Chúng được chồng đống lên nhau lộn xộn, mỗi chồng
cao bốn đến năm hộp và bị đẩy sát vào chân tường. Morrow thoáng
nghĩ đến hội trộm cắp ở siêu thị, cướp xe tải hay ăn cắp đồ của
ông chủ. Cô phải ngăn mình lại: Cô đến đây là để thăm Kay, không
phải là chuyện công việc.

Phòng khách và cửa nhà bếp mở ra bên tay phải cô. Trước mặt cô

là ba cánh cửa khác, mỗi cái đều được người chiếm dụng nó trang
trí: Một cái màu đen, một cái sơn màu hồng với những miếng đề
can hình con bướm dính rải rác ngẫu nhiên và một túm lông cò màu
hồng nhờn mỡ đã bắt đầu bị rụng bọc quanh tay nắm cửa. Cánh
cửa thứ ba được chia thành hai phần, một nửa sơn màu xanh của đội
Celtic

[1]

, một nửa màu xanh của đội Rangers

[2]

. Fan của đội Celtic đã

dùng bút dạ để lấn chiếm một phần vùng đất biên giới nhưng fan
của đội Rangers đã dùng giẻ ẩm để xóa mờ vệt lấn chiếm màu xanh
lục ấy.

Cửa phòng tắm mở ra và Kay bước ra ngoài, mái tóc ướt của cô

ấy bị chải ngược ra sau đầu. Cô ấy đang quấn một tấm khăn
màu tím cũ quanh vai, góc khăn đã sờn và trên đó vương vãi vệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.