BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 381

32

Họ cùng ăn sandwich trong văn phòng Bannerman và Morrow kể

cho ông ta nghe về các cuộc phỏng vấn ở quán Walnut. Ông ta
không chăm chú. Cô ngừng nói ở đoạn bữa tiệc vì cảm thấy đó là một
việc quá riêng tư với Sarah, không nên kể cho kẻ rõ ràng không thèm
quan tâm đến cô ấy. Ông ta đợi đến khi cô nói xong mới bắt đầu
đưa ra giả thuyết của mình. Ông ta rất háo hức với nó, cô có thể
thấy rằng ông ta chỉ chợt nhận ra nó và rất mừng vì điều đó.
Bannerman không muốn bị kẹt trong một cuộc truy lùng thông tin
dài bất tận rồi lại chẳng đi đến đâu và giả thuyết của ông ta chính
là cách để họ tránh được số phận ấy. Với cô thì nó lại chẳng hợp lý tí
nào.

Bannerman gợi ý sự việc diễn ra như sau: Bọn trẻ nhà Murray đã

đột nhập vào Glenarvon qua cửa sổ nhà bếp, có thể là theo chỉ dẫn
của mẹ chúng. Đập cửa chui vào sẽ làm cho sự việc giống như nó
không liên quan đến Kay, vì cô ấy có chìa khóa. Khi đã vào bếp,
chúng không để lại dấu giày cho đến khi trèo lên cầu thang vào
phòng Sarah Erroll và đứa nhỏ hơn tên Frankie đã bỏ chạy vào nhà vệ
sinh. Nó đã chạm vào nắp bồn cầu bằng ngón tay cái, để lại một
dấu vân tay hoàn hảo. Sau đó, hai đứa phạm tội rồi ném quần áo
trên đường về nhà. Không thể tìm được tiền, bọn chúng chỉ mang
theo chiếc gạt tàn và cái đồng hồ khi bỏ đi. Chiếc cốc đựng
trứng giờ đã bị loại khỏi danh sách đồ ăn trộm bởi vì nó không phải
làm bằng bạc, chỉ là mạ và đã nằm trên nóc tủ bát nhiều năm rồi.

Morrow lắc đầu:

“Nói rằng chúng phải đột nhập vào để làm như là họ không có

chìa khóa thì hơi rối rắm quá. Có lẽ kẻ nào đó làm chuyện này đơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.