BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 123

nhớp, giống như khi chất lỏng của chị ta dính vào đầu ngón tay nó
lúc nó nằm trên giường vào ban đêm, mùi của chị trên vải trải
giường của nó, cơ thể rắn chắc của chị nằm cạnh bên nó, những cơ
bắp cứng cáp bên dưới lớp da mềm mại. Chị ta bắt gặp ánh mắt
nó, cảm nhận được tâm tư của nó và mỉm cười dè dặt. Thomas nhìn đi
chỗ khác.

Viên phi công mở cửa và bước ra ngoài trời lạnh choáng váng.

Thomas đẩy cái ghế lên trước rồi bước xuống mặt đất lạnh giá, lờ
đi bàn tay viên phi công chìa ra để giúp đỡ, không nhìn vào mắt ông.
Mary đi tới chỗ nó, cũng đưa tay ra và bị nó lờ đi nốt.

“Ô tô đâu?”

“Tommy, cậu đang chảy máu kìa.” Mary đưa tay tới chỗ tai

Thomas nhưng nó ngả đầu sang hướng khác, lấy tay che tai. Chất
lỏng lạnh ngắt thấm đầy lòng bàn tay nó. Chắc là nó đã cào mạnh
quá.

“Hành lý của cậu đâu?”

Cơ trưởng Jack trèo lại vào trong và tìm thấy chiếc túi đeo chéo

của nó ở phía sau hàng ghế ngồi. Ông lấy nó xuống và Mary điệu
đà cầm lấy nó từ tay ông ta. Thomas hết nhìn chị ta vươn tay lại
nhìn sang mặt Cơ trưởng Jack. Nó mỉm cười nham hiểm khi nghĩ
đến việc Mary vẫn nói xấu ông Jack sau lưng suốt.

Vú Mary mang chiếc túi tới chỗ ô tô cho nó, cô mang đồ nặng

thật dễ dàng, trên đường đi còn quăng quẩy cái túi, khiến Thomas sợ
chết khiếp. Lo rằng Mary sẽ cầm tay mình, Thomas nhét cả hai
tay vào sâu trong túi quần cho đến khi sờ thấy cái lỗ ở tít dưới
cùng và một cây bút bi hỏng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.