BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 152

“Bà ấy bảo đã từng lái xe qua.”

“Mụ bò cái ngu ngốc.”

Họ đi men ở rìa công viên Glasgow Green hùng vĩ uy nghiêm và

quận Bridgeton rồi theo đường London trở về đồn cảnh sát.

Trông bên ngoài nơi đó giống một công sở bình thường, nhà gạch

ba tầng màu nâu đất, nhưng những đường nét kiến trúc của nó lại
thuộc về một pháo đài: Cửa sổ khoét sâu vào mặt tiền và cột chống
toàn bộ phía trước. Hai chiếc thùng bê tông khổng lồ trồng bụi cây
dại được đặt ở trước mặt cửa ra vào chính, thực ra chúng là công cụ để
ngăn chặn những kẻ điên rồ thích gây hấn hơn là bọn khủng bố.
Bao quanh mặt sau nhà là một bức tường cao gắn mảnh thủy tinh vỡ

trên để tạo thành một khoảnh sân cho xe tuần tra và xe chở tội

phạm tới phòng tạm giam và các xà lim.

Con phố bên ngoài chen chúc xe ô tô đổi ca trực. Họ đỗ dọc theo

đường phố và trên vỉa hè, nhưng trong đám hỗn loạn vẫn còn trật tự.
Không ai chạm đến vạch đôi màu vàng hay chắn trước một cánh
cửa.

Vì đang đi trong xe tuần tra nên họ phải đỗ ở sân. Wilder chậm

rãi lái vào, cẩn thận đi vòng qua các xe tải và những bức tường, vòng
qua các xà lim ở giữa với cửa sổ gài chấn song rất cao.

Anh ta kéo phanh và Morrow mở cửa, nói thêm như một cách tạm

biệt:

“Cho chúng tôi thông tin liên lạc của Kay Murray trước khi anh

nghỉ nhé”.

Cô đóng sầm cửa xe, không cho anh ta có cơ hội phản đối rằng

mình còn phải làm việc khác. Trong lúc đi bộ lên đoạn đường dốc, cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.