BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 198

Trong vali không có manh mối nào về chủ nhân. Không có địa

chỉ trên đó phòng khi thất lạc, không có ảnh hay tạp chí nào mà cô
ta đang đọc dở, không có ghi chú riêng hay những miếng dán cũ,
không có gì khác lạ.

Morrow nhìn vào cuốn danh mục. Cô cố cầm nó lên bằng một

tay. Nó nặng đến mức cổ tay cô căng ra. Cô cầm nắp vali và đóng
lại, nhìn rồi lại mở ra, đặt cuốn danh mục vào trong rồi đóng lại
lần nữa. Cuốn sách chiếm gần nửa diện tích cái vali. Cô lôi nó ra
và đặt lên bàn rồi quan sát. Chỗ này có gì đó không đúng, lớp giấy
bóng kính hơi lỏng lẻo và đường dán không liền mạch mà vấp váp.

Cô lấy chìa khóa ô tô mình ra và chọc vào rìa lớp nhựa, rạch một

đường để lôi sách ra. Cô dùng mép chìa khóa lật mở cuốn sách.

Morrow mỉm cười. Bên trong sách, nép vào một bên giữa những

bức ảnh đen trắng của các họa sỹ lập thể rẻ tiền, ai đó đã cắt một
cái lỗ hoàn hảo để nhét cục tiền lớn toàn những tờ năm trăm Euro
màu tím được cột hai chun vào. Có thể Sarah đã mang đi mang lại
cuốn danh mục này suốt, gói ghém lại nó, mua một cuốn mới để
có hóa đơn trùng ngày tháng. Và điều đó giải thích tại sao cô ta lại
gửi hành lý. Nếu cô ta xách tay nó lên máy bay thì cuốn sách có vẻ
mới mua trong mắt người thường, nhưng tia X sẽ cho thấy một
hình chữ nhật xám không đồng nhất. Những bức ảnh chụp New
York chỉ là một phần của vở kịch khách du lịch thăm bảo tàng của cô
ta.

McCarthy đứng bên kia bàn, nhìn chằm chằm vào chỗ tiền như

bị thôi miên. Routher cũng đi đến và một cảnh sát trẻ đứng dậy khỏi
bàn làm việc của mình, kiễng chân lên để nhìn cho rõ.

Morrow nhìn vào họ, vào khuôn miệng há hốc của họ, tuy mắt

họ khóa vào chỗ tiền nhưng tâm trí thì đã bay xa, tới chỗ đánh cá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.