BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 237

“Chào sếp.”

“Tôi sẽ nói chuyện với họ sau buổi họp giao ban của cô.”

“Việc đó thực sự không cần thiết đâu.”

Ông ta đứng đó và nhìn cô, nhướng cặp lông mày thách thức rồi

lại đóng cửa bỏ đi.

Sáng hôm nay không chỉ là họp giao ban bình thường, cô còn phải

làm việc của một nhân viên bán hàng nữa: Cô phải tìm ra cách khiến
họ quan tâm tới một cô gái điếm quý tộc, giàu có, người không còn
họ hàng thân thiết nào và có những vết thương khủng khiếp. Và
rồi Bannerman sẽ bước vào và lại làm họ không quan tâm.

Cô đứng lên và mở cửa văn phòng mình, gọi Gobby và chờ, nghe

thấy các cảnh sát truyền khẩu cho nhau đến khi Gobby tới cửa
phòng cô. Cô đưa cho anh ta một bản báo cáo từ khay thư đến của
mình.

“Photo cho tôi mười bản. Kẹp ghim rồi mang đến buổi họp cho

tôi. Harris...”

Harris đến sớm, luôn luôn đến sớm, và đi vòng qua cánh cửa

đúng lúc nghe tên mình:

“Chào”.

“Ừ”, cô nói, “chào anh”. Tìm cho tôi cái loa để cắm vào laptop.

Harris thở dài một cái không cưỡng nổi và đi luôn. Thiết bị luôn

là vấn đề gây tranh cãi ở đây. Hoặc là ta không thể tìm được nó,
hoặc không thể khiến nó làm việc, hoặc là người ta mang hẳn một
thứ khác tới. Tới lúc một sỹ quan cảnh sát đủ dày dặn để kiểm soát
được ngân sách chi cho thiết bị, thì họ thường mù công nghệ tuyệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.