BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 254

sồi và có lẽ đang nói chuyện với nó và với Lars chứ không phải một
người vô hình hay gì đó.

“Sao em biết ông ấy chết?”

“Ồ, con mụ bị thịt Gilly gọi em ra khỏi lớp học tiếng Pháp và báo

cho em. Mất bao nhiêu là thời gian một cách chết tiệt, vòng vo tam
quốc, ‘con hãy chuẩn bị tinh thần, con yêu quý’. Đúng là điềm gở
chết tiệt.”

Cả hai đứa đều nghĩ đáng lẽ Moira phải là người báo cho chúng.

Ella nhìn xoáy vào Thomas và thì thầm:

“Mẹ đã thôi...”, con bé gật đầu với cánh cửa, “anh biết đấy?”.

“Ừ. Miệng mẹ không khô nữa.”

Ella gật đầu:

“Bà ấy cũng nhìn rõ mọi thứ nữa.” Và con bé làm điệu bộ giống

như Moira từng làm, nhắm chặt mắt rồi bất thần mở lớn, cứ như
tròng mắt bà bị khô kiệt. “Từ lúc nào...?”.

“Vài tuần trước, mẹ bảo thế.”

Ella cảnh giác nhìn ra cửa và thì thầm:

“Bởi vì người ta có thể phát điên nếu dừng thuốc. Giết người

hay đại loại thế. Anh có nghe thấy chuyện đó không?”.

Thomas không nhớ mình từng nghe thấy chưa:

“Không biết”.

“Bọn họ mang súng ngắn chẳng hạn, đi loanh quanh trong nhà

và thổi tung cả mặt anh trong lúc anh đang ngủ.” Trông Ella có vẻ lo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.