BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 258

“Ở trường bọn nó không thích em”, Ella thì thầm. “Chẳng phải

thủ lĩnh gì đâu. Hầu hết bọn con gái ở trường đều là lũ khốn...”,
giọng Ella lặng đi. Trong một lúc thay đổi tâm trạng bất ngờ, nó cười
toe toét và bật người quỳ lên đầu gối, cùng nhìn vào cây sồi với
Thomas. “Em đọc báo rồi”, con bé nói, “ông ấy lủng lẳng trên cây
trông như thằng ngốc”.

Thomas nhìn vào cái cây. Cái cây tội nghiệp.

“Rất mừng vì em về nhà”, nó nói rồi thấy xấu hổ vì mình

thực sự có ý nghĩ ấy.

Ella nhếch mép với cửa sổ.

“Màn khóc lóc trong ô tô là vì Moira đấy à?”

Con bé nhìn quanh một lượt rồi nhún vai, cứ như nó bị bắt quả

tang nói dối.

“Ảnh được chụp từ phòng của vú Mary phải không?”

Thomas gật đầu, mặc dù đáng lẽ ra nó không được biết tầm

nhìn từ phòng đó như thế nào mới phải. Con bé lại nhếch mép:

“Anh đã ngủ với chị ta đúng không?”.

“Im đi.”

“Chỉ hỏi thôi mà.” Nó có vẻ gian xảo.

“Này”, Thomas nói, “ra ngoài và đi dạo trên bãi cỏ đi”.

Miệng con bé há hốc. Thomas nhại lại nó, chế giễu:

“Ôi giời ơi”, nói bằng giọng sang sảng của nhà tiên tri, “không

được đi trên bãi cỏ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.