BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 284

“Đúng, khá hỗn tạp.”

“Có nhiều trẻ vị thành niên không?”

“Vài đứa.”

“Bà có quen ai có con ở tuổi ấy không?”

“Nhà Campbell có hai đứa con gái, mười chín và mười lăm.”

“Không có con trai à?”

Bà ta ngừng lại, nhìn Morrow và bằng cách nào đó hiểu ra rằng

đây là điều cô không muốn nghe:

“Kay Murray có ba đứa con trai. Tuổi vị thành niên”.

“Ý tôi là trong khu vực này cơ.”

Bà Thalaine bắt đầu khóc và không thể ngăn nổi mình:

“Chúng tôi sắp phải dời đi!”. Bà ấn chiếc khăn tay vào miệng

xen giữa những lần kêu khóc đứt đoạn. “Chúng tôi sắp phải bán
nhà và đến ở với bọn trẻ. Chúng tôi đã ở đây ba mươi hai năm. Giờ
chúng tôi phải đến sống với các con tôi”.

Morrow thấy tiếc vì đã khinh thường nỗi mất mát của bà ta. Cô

vươn người tới và chạm vào tay bà, một cách để xin lỗi vì những điều
không hay đã nảy ra trong đầu cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.