BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 347

xung quanh và nói quá to và bà nghĩ ông là người thô lỗ và không
biết cách cư xử. Bà ra về, đang tìm một cái taxi thì ô tô của Lars
dừng lại và ông đề nghị cho bà đi nhờ. Bà không bao giờ nghĩ mình
sẽ gặp lại Lars nên bảo ông xéo đi, bà thà đi bộ về nhà còn hơn lên xe
với ông. Ông gửi hoa cho bà vào ngày hôm sau và tất cả các ngày
trong một thời gian dài. Thực là việc làm chán ngắt, bà nói và
Thomas khịt mũi trước câu đó, không, đúng là chán thật! Bà không có
chỗ nào để cất hoa cả! Bà sống cùng chị gái và cả ngôi nhà chất
đầy những bông hồng đang héo tàn. Chúng rơi xuống thảm và làm
bẩn cả nhà. Bà gọi điện bảo Lars đừng gửi nữa rồi chuyện nọ dẫn
đến chuyện kia. Lúc ấy trông Theresa hơi thẹn. Bà thậm chí không
biết rằng Lars đã kết hôn nhiều năm, mãi cho đến khi bà có
thai. Khi nào lớn hơn có thể Thomas sẽ hiểu hơn một chút, đôi khi
người ta làm những chuyện mà nhìn bên ngoài thì cực kỳ sai trái
nhưng bà chưa bao giờ định làm tổn thương ai.

Thomas gật đầu, thấy cay mắt và bà lại nâng cằm nó lên,

khiến nó phải nhìn vào bà.

“Cháu biết điều cô định nói, phải không?

Thomas không trả lời, nhưng cũng không giật cằm ra.

“Đôi khi”, Theresa nhẹ nhàng nói, “nói chuyện với người không

thuộc gia đình của mình cũng thú vị”. Rồi bà xòe bàn tay mình trên
má Thomas, vuốt ve và thả ra. Bàn tay bà ấm áp và mềm mại, nó
muốn tóm lại bàn tay ấy khi bà rút lui qua bàn, nó muốn kể cho
bà nghe về Sarah Erroll và hỏi bà phải làm thế quái nào mới được.

Nhưng Thomas không làm thế. Thay vào đó nó hỏi sau đó bà cảm

thấy thế nào khi nhận ra Lars đã có vợ con. Theresa nói rằng lúc
đó Lars chưa có con, Moira cũng mang thai như bà. Bà nói bà đã phải
chấp nhận chuyện đó và sống tiếp. Nhưng Thomas hỏi, “cô không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.