BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 392

Kay giơ hai tay lên:

“Con biết không, mẹ chỉ nghĩ là chúng ta cứ ngồi nhà mà đút tay

vào miệng lo lắng chờ đợi rồi bị lôi đi lúc 10 giờ đêm, hoặc là có thể
đến đây vào một giờ thích hợp và giải quyết mọi chuyện cho xong”.

Nhưng sự việc không như vậy. Cô mang bọn trẻ đã tắm giặt sạch

sẽ đến đây cùng với những giấy tờ họ chuẩn bị trước và các lời khai
cô thu thập được để chứng minh với ai đó rằng họ là những người
lương thiện. Cô đủ thông minh để biết mình đang cố chứng minh
với ai.

“Con sẽ bị lỡ việc.”

“Mẹ biết, con ạ.” Cô yêu thằng bé vì điều đó. “Mẹ biết. Chỉ

một tối nay thôi.”

Họ nghe thấy tiếng động ngoài hành lang sau lưng mình và

quay sang nhìn Bannerman, cùng với Alex Morrow đi đằng sau, đôi
mặt cô ấy cụp xuống, một chồng giấy mỏng ôm trước mặt. Kay
đứng dậy gặp cả hai và gật đầu với Frankie để thằng bé cũng đứng
dậy. Hôm nay Alex trông có vẻ lùn và mập khi đứng đằng sau vị cấp
trên gày gò, cao lớn của mình, Kay tự hỏi ông ta có biết việc cô ấy
đã đưa cả nhà cô về bằng xe riêng không. Có lẽ là không.

Ông ta ngồi xuống rồi Alex Morrow cũng ngồi, nhưng không

ai trong hai người nhìn vào mắt Frankie hay chào hỏi, cảm ơn vì họ
đã đến hoặc nói điều gì cả. Họ bận rộn với việc đút băng cát-xét
vào. Một người phụ nữ đi vào và kiểm tra máy quay phim rồi gật
đầu với họ và đi ra mà không nhìn vào mắt Kay.

Họ là những kẻ bất lịch sự. Đó là lý do duy nhất cô có thể đổ lỗi

để giải thích sự thiếu thiện cảm và thiếu phép tắc cư xử của họ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.