BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 487

Dinh thự không nằm chính diện với cổng mà quay mặt đi chỗ khác,
hơi thận trọng. Ngôi nhà có vẻ vừa to lớn vừa ấm áp nhờ được xây ba
tầng với cổng có cột đỡ khiêm tốn ở mặt tiền. Nó đã được mở rộng
nhưng những phần xây mới đều nằm rải rác ở đằng sau nên
không làm hỏng tầm nhìn.

mặt trước ngôi nhà là bãi cỏ dốc xuống, rẽ sang bên để gặp

một dòng suối nhỏ có cây cầu cong cong bắc qua, chiếc cầu dẫn
tới sân tennis và các sân chơi ở phía sau.

Harris dừng xe. Cửa chính đóng chặt và không có chiếc xe nào

khác ở đây. Khi anh ta nhìn quanh tìm chỗ đậu xe, Morrow thấy một
đám các cậu bé đang đi qua cầu. Bọn trẻ đều mặc đồng phục thể
thao, bộ đồ tập và áo lông cừu to màu xanh dương, tất cả đều đỏ
bừng mặt, một vài đứa còn có mái tóc ướt nhẹp. Với lứa tuổi mười
đến mười một, những dụng cụ thể thao kia đều quá to khiến chúng
khó mang thoải mái: Chúng vật lộn với các loại hàng rào, phải ôm
dụng cụ lên cao quá cằm và vác trên vai.

“Hẳn xung quanh đây phải có chỗ đậu xe chứ”, Harris lẩm bẩm.

“Trừ khi còn một đường khác đi vào trong.”

Bây giờ, khi bọn trẻ đã đến gần Morrow, có thể thấy vẻ hân

hoan của chúng, vừa vội vã đi theo đội vừa trò chuyện. Chúng chọn
con đường đi chéo qua bãi cỏ tới cửa phòng thay đồ ở mé hông nhà.

“Trẻ con thì chỉ là trẻ con thôi nhỉ?”, Morrow tự nói với mình.

Một cậu bé thấp hơn các cậu khác đang chạy đằng sau ô tô của

họ, vội vã bắt kịp bạn mình. Nó chạy qua chỗ họ, hụt cả hơi, mặt đỏ
rực và vung hai cánh tay nhỏ thật mạnh bên người để giúp nó chạy
nhanh hơn. Nó trông thấy bạn đồng hành cuối cùng đi vào cánh
cửa trước nó nên phải nhân đôi nỗ lực, chạy nhanh hơn nữa, đạp chân
ra đằng sau làm vẩy cả sỏi màu đỏ lên không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.