BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 498

Harris hét lại:

“Cảnh sát Strathclyde đây”. Anh cho người đó xem thẻ. “Chúng tôi

vừa gặp thầy Doyle. Chúng tôi đang nhìn quanh sân một lát.”

Thầy giáo quay lại phòng học và họ nhìn anh ta qua bức tường

kính khi anh ta nói gì đó với bọn trẻ khiến tất cả cùng nhìn ra ngoài
cửa. Bọn trẻ ở đằng sau thì lao lên cửa kính để nhìn họ.

Morrow và Harris lùi lại quãng phòng sinh hoạt chung.

Đó là lúc họ nhìn thấy tấm biển: Nó được gắn vào một bên nhà

và ghi rằng tòa nhà này hoàn toàn dùng vật liệu tái chế, đã được
trung hòa carbon và dùng năng lượng mặt trời, và nó đã được ngài
Lars Anderson tử tế hiến tặng.

Morrow và Harris vội chạy ngược lại mặt tiền, đi ngang qua xe ô

tô của họ và thấy cửa trước đã khóa lại. Morrow cố bấm chuông
nhưng không nghe được tiếng nó vang lên bên trong.

“Phòng thay đồ”, Harris nói và chạy trở lại con đường họ vừa đi

qua.

“Chúng ta đi lạc mất”, Morrow quay sang anh ta và nói. Rồi cô

trông thấy một chàng trai chạy lại từ phía khu nhà mới xây thêm, nó
rất cao, trạc mười sáu tuổi, đầu nó đánh sang hai bên, điên cuồng
tìm kiếm ai đó.

Chàng trai trẻ dừng bước khi ở chênh chếch với hai người, quay

sang nhìn cả hai. Nó gầy gò, mũi tẹt, mắt tròn xoe. Đầu nó trọc
lốc, làn da rám nắng hè. Morrow đã trông thấy nó trong lớp của
anh chàng giáo viên tọc mạch.

“Làm thế nào chúng tôi trở vào trong được? Chúng tôi cần gặp

thầy Doyle.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.