BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 520

Chắc không khó đến thế đâu. Ở Uganda, bọn trẻ con đã đi lính

rồi. Bọn nó dùng súng bắn người, dùng dao cắt tay cắt chân
người và còn say xỉn hoặc phê thuốc. Không thể khó đến thế.

Thomas đang bị kẹt ở đây, cũng y như nó từng bị kẹt trên ghế sô

pha trên gác. Đôi mắt nó dừng lại ở một dấu ngoặc kép ở mặt bàn.
Nó đang mắc kẹt. Mình không thể làm việc này. Nhưng nó đang làm
đấy thôi. Nó đã cứu Ella khỏi khẩu súng này. Nó đang làm thế.

Nó nhìn vào khẩu súng trong tay mình.

Chắc chắn. Trên súng chỉ có một nút điều khiển, một nút gạt

ngay cạnh cò súng và nó đoán đó chính là khóa an toàn. Nó gạt cái
nút lên thì nghe tiếng click, lại gạt nó xuống và lên lần nữa, rồi lại
xuống, lại lên và xuống rồi nhét khẩu súng vào túi quần sau.

Tốt hơn rồi. Nó cảm thấy khá hơn. Giờ thì quần nó rất nặng.

Nó bước về phía cửa và phát hiện ra trọng lượng của khẩu súng
tương đối dễ chịu khi di chuyển. Thực sự là khá hơn rồi. Thomas
thấy như mình được neo xuống mặt đấy, cứ như nó đang chìm vào
trong đất.

Nó đứng cạnh cửa phòng làm việc, hai tay dang rộng kiểu xạ thủ ở

hai bên đùi, khuỷu tay cong lại để lực bật không làm gãy xương nó.

Từ trên gác tiếng xì xào của những giọng nói và âm nhạc trong

chiếc ti vi của Moira vẳng xuống.

Mình đang làm việc này, Thomas nghĩ và bước lên cầu thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.