BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 55

“Có phải của tôi đâu.”

“Tôi biết...”

“Đó là đám tang bà dì.”

Cô buộc phải nói dối. Cô nói bố mình chết rồi bởi không thể

tự mình thừa nhận cái chết của con trai. Trong suốt một thời gian
như là vậy. Dần dần, cô thừa nhận rằng cái chết của Gerald chính
là nguyên nhân suy sụp của cô, nhưng cô vẫn vờ như bố mình đã
chết vào cùng khoảng thời gian ấy. Họ đã bắt cô phải chịu đựng
biết bao nhiêu giờ đồng hồ vô bổ với một nhà tư vấn ở bộ phận
phúc lợi. Cô trải qua hết dù biết rằng không có gì giúp được mình
và tất cả các sếp của cô chỉ nhìn thấy thời gian biểu mà thôi. Cô
còn chưa sẵn sàng để thừa nhận rằng cái chết của bố mình chỉ là
một lời nói dối. Nó giải phóng cô, phá vỡ sợi dây liên kết giữa gia
đình McGrath tai tiếng với cô và cô cảm thấy mình chiến thắng
khi tuyên bố cái chết của ông ta trong lúc ông vẫn còn sống. Việc
đó khiến cô thấy như thể mình đã giết bố.

“Ừ”, Harris nói, “dì cô”.

“Dù sao thì đám tang cũng ổn cả.”

“Ừ, thế thì tốt.”

Cô lại nhìn lên. Rõ ràng ngôi nhà này từng là tổ ấm của một người

nào đó: Cây táo trồng ở vườn trước sai trĩu quả mà không ai hái, nó
cứ chín rồi rụng và thối rữa trên mặt cỏ sinh trưởng quá tốt. Các
luống hoa đã được xới đất nhưng chưa ai trồng lại.

Cô thấy việc đó thật đáng buồn, nó làm cô nghĩ đến Danny,

John và sự mỏng manh của một gia đình, bất chấp tất cả các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.