BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 57

“Có thể, nhưng không chắc. Chờ đến khi chị thấy nó nằm ở

đâu đã.”

Nếu đó là tiền ma túy thì nó có thể dẫn họ tới một băng hay một

tổ chức quốc tế lớn. Nó có thể tạo nên một vụ hoành tráng ngon ăn,
cho họ thêm món hời.

“Dù thế nào thì cũng có vẻ có tổ chức đấy, vì nó không phải là

loại tiền lẻ, mà toàn nguyên cọc.”

“Anh có biết rõ khu vực này không?”

Anh ta lắc đầu.

“Ra vào khu này khoảng một tiếng đồng hồ rồi mà chưa thấy

bóng người nào trên phố trừ công nhân và thợ vườn.”

“Thưa chị?”. Leonard đang vội vã đi đến từ chỗ đứng với Wilder.

“Sếp lớn gọi. Ông ấy bảo điện thoại của chị bị tắt nên mới phải gọi
cho anh ta.” Cô ta chỉ vào Wilder đang đứng cách đó một trăm mét và
giơ chiếc điện thoại công vụ ra, mặt mày gian xảo. Anh ta đủ khôn
ngoan để không tự mình tới báo tin. “Ông ấy muốn nói chuyện với
chị.”

“Thế cơ đấy?”

Bên cạnh vai cô, Harris ho húng hắng thể hiện thái độ.

Leonard không hiểu có chuyện gì đang xảy ra.

“Vâng?”, cô ta do dự hỏi.

“Cứ bảo là cô không tìm được tôi.” Morrow đột ngột quay lưng lại

và hỏi Harris, “thế câu chuyện ra sao?”.

“Phụ nữ, hai mươi tư tuổi. Mẹ cô ấy mới mất ở đây...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.