BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 66

Vẻ u ám càng tăng thêm bởi lớp ván ốp tường cao tới eo và giấy

dán tường màu sô cô la lấm chấm vàng. Tất cả ánh sáng trong
phòng đều đến từ chỗ cửa vòm. Lớp giấy dán tường màu nâu ở bức
tường bên trái bị nắng chiếu vào tạo thành một vạt chéo da cam
rực: Một dấu vết mờ mịt của thời gian ngang qua bức tường.

Sàn nhà lát gạch ca rô đen trắng cáu bẩn và gồ ghề. Giống

trên hành lang, tiền sảnh này cũng thiếu hẳn đồ đạc và ánh sáng.
Cô có thể thấy những chỗ trống, những viên gạch lát sáng màu hơn,
những mảng giấy dán tường sẫm hơn phần còn lại, nơi đã từng có
đồ gỗ cùng tranh ảnh, nay đã bị di dời hay tháo xuống. Cô chỉ vào
chúng.

“Bị mất cắp chăng?”, Harris gợi ý.

Morrow nhìn vào mảng giấy sáng màu vuông vức, có chiều cao

đến gần hai mét trên tường. Một chiếc tủ quần áo khổng lồ đã
được đặt ở đó một thời gian dài.

“Chắc bọn chúng phải cần đến cả một cái xe tải.”

Nó làm cô chú ý bởi trông rất không hợp lý: Nhìn qua ngưỡng

cửa dẫn đến cầu thang, một chiếc điện thoại di động màu đỏ, cục
mịch, kém sang trọng đang nằm nghiêng trên sàn nhà. Nó không
hợp với đôi giày cao gót bằng nhung ở ngoài sảnh một tí nào.

“Cái gì kia? Điện thoại của mẹ cô ấy à?”

Harris mỉm cười:

“Đó là một khẩu súng phóng điện làm giả hình chiếc điện thoại:

900.000 vôn”.

“Bọn chúng bỏ lại nó à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.