BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 98

gì đấy màu hồng tươi như một vết thương hở nằm ở trên nó, kẹp
giữa mặt bàn và lớp ván gỗ xấu xí.

“Hãy mang cái đó ra đây.”

Cô lúi húi đứng lên trong lúc Gobby và Harris bước tới và cúi

xuống, mỗi người nắm một đầu tấm ván, trượt nó ra ngoài để
Harris giữ yên cho đến khi Gobby đi vòng qua và giúp anh ta. Tấm
ván rất nặng và họ cố không làm lật nghiêng nó hay di chuyển
đống tiền.

Họ đặt nó lên một bề mặt đã được chuyên viên khám nghiệm

đồng ý và nhìn vào nó. Morrow mỉm cười: Toàn là màu hồng, cứ
như cái chăn ghép vậy, từng cọc tiền xếp cạnh nhau nối dài mẫu
hoa văn ra mãi.

Tiền đã được đặt cẩn thận ở giữa tấm ván. Hẳn Sarah đã lôi

tấm ván ra để đặt tiền vào trước khi trượt nó trở lại, nhưng Morrow
có thể trông thấy các cọc tiền ở ngoài rìa hơi lộn xộn, như thể Sarah
có thói quen cất tiền trong tư thế quỳ, còn bàn tay thì quờ quạng
để xếp chúng vào chỗ.

Một đống tiền màu hồng ngon mắt. Morrow nhận ra miệng

cô đang há hốc, chảy nước miếng. Đồng tiền lạ khiến cho nó có
vẻ bất tận, giống cách một đứa trẻ trông thấy tiền vậy, và các tờ
tiền lại lớn gần bằng kích cỡ một cuốn sách bìa mềm.

“Ai sẽ giữ chỗ này?”, cô hỏi bâng quơ.

Gobby cười toe:

“Chưa có ai”.

Morrow nhìn theo tấm ván. Nó dài khoảng bốn feet, các cọc

tiền được xếp thành sáu hàng, tám cột. Cô cố nhân nhẩm xem chỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.