BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 164

- Xui khiến! – Barbicane và Nicholl la lên – Xui khiến! Anh muốn nói

gì thế?

- Đây không phải là lời đả kích! – Michel nói – Tôi không phàn nàn gì

đâu! Tôi thích cuộc đi dạo này! Quả đạn hợp với tôi! Nhưng hãy làm một
cái gì đó hợp tình hợp lý một chút để có thể rơi xuống một nơi nào đó, nếu
không rơi xuống được Mặt Trăng.

- Chúng ta không đòi hỏi chuyện gì khác, anh bạn Michel quả cảm ạ –

Barbicane đáp – nhưng chúng ta không có cách nào khác.

- Chúng ta không thể thay đổi sự chuyển động của đầu đạn à?

- Không.

- Không giảm được vận tốc à?

- Không.

- Không làm nhẹ như người ta làm nhẹ một con tàu quá tải à?

- Thế anh muốn vứt cái gì nào? – Nicholl vặn lại – Chúng ta không có

đồ đạc để vứt, vả lại, theo tôi đầu đạn nhẹ đi sẽ bay nhanh hơn nữa.

- Chậm hơn chứ – Michel nói.

- Nhanh hơn – Nicholl cãi lại.

- Không nhanh mà cũng chẳng chậm – Barbicane đáp để giải hoà hai

người bạn – vì chúng ta đang trôi nổi trong chân không, ở đó không còn tính
đến trọng lực nữa.

- Thế thì chỉ còn một việc phải làm – Michel Ardan nói với giọng quả

quyết.

- Việc gì? – Nicholl hỏi.

- Ăn sáng! – Anh chàng người Pháp táo tợn điềm nhiên đáp, anh luôn

luôn đưa giải pháp này ra trong những lúc gặp những vấn đề khó giải quyết
nhất.

Thật ra việc này không ảnh hưởng gì đến hướng bay của đầu đạn, nên

người ta có thể làm mà không thấy bất tiện chút nào, còn có lợi cho cái bao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.