BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 170

cũng sẽ xảy ra tương tự trong lượt về. Chính lúc đó phải hành động. Người
ta thấy rõ hình chóp của đầu đạn đã hướng về bề mặt nguyệt cầu. Quả đạn
đang ở trong tư thế thích hợp để dùng những lực phụt hậu của hoả tiễn. Các
nhà du hành sẽ có dịp thực hiện ý định. Nếu vận tốc của đầu đạn bằng không
ở điểm này thì chỉ cần một sự di chuyển về hướng Mặt Trăng, dù có nhỏ đến
mức độ nào đi nữa, cũng đủ làm cho nó rơi xuống Mặt Trăng.

- Một giờ kém năm – Nicholl nói.

- Tất cả đã sẵn sàng – Michel Ardan vừa đáp vừa đưa cái bấc đã chuẩn

bị sẵn về hướng ngọn lửa khí đốt.

- Khoan đã – Barbicane nói, tay cầm đồng hồ. Chính lúc này trọng lực

không còn hiệu quả gì nữa. Những nhà du hành cảm thấy trong người một
sự hụt hẫng hoàn toàn. Họ đang ở rất gần điểm không, nếu không muốn nói
là họ đã đến đó!…

- Một giờ! – Barbicane nói.

Michel Ardan đưa cái bấc đang cháy đến gần một ngòi nổ nối liền với

những hoả tiễn. Không nghe thấy một tiếng nổ nào ở bên trong vì không có
không khí. Nhưng nhìn qua khung cửa sổ, Barbicane thấy một tia lửa phụt
cháy rồi tắt liền ngay sau đó.

Quả đạn bị chấn động, ở bên trong người ta thấy rõ sự chấn động này.

Ba người bạn lắng nghe và không nói một lời, gần như nghẹt thở.

Người ta có thể nghe được nhịp tim đập giữa sự yên lặng hoàn toàn này.

- Chúng ta rơi xuống à? – Sau cùng Michel Ardan hỏi.

- Không – Nicholl đáp – bởi vì đế của đầu đạn không quay về Mặt

Trăng!

Lúc đó Barbicane rời cửa sổ quay lại với các bạn đồng hành của ông.

Mặt mày ông xám ngắt trông thật dễ sợ, trán nhăn nhúm, môi mím chặt.

- Chúng ta đang rơi xuống! – Ông ta nói.

- A! – Michel reo lên – về hướng nguyệt cầu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.