BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 180

hành được rồi. Thuyền trưởng cảm ơn sự đưa tin tuyệt hảo này. Rồi ông ra
lệnh trực chỉ hướng Bắc đông bắc. Con tàu chuyển mình xả hết tốc lực,
hướng về vịnh San Francisco. Lúc đó là ba giờ sáng.

Hai trăm hai mươi dặm đường phải vượt qua, đó là một việc không khó

nhọc gì đối với một con tàu chạy nhanh như tàu Susquehanna. Nó đã vượt
qua khoảng đường này trong ba mươi sáu giờ, và ngày 14 tháng 12 lúc một
giờ hai mươi bảy phút chiều, tàu đã có mặt ở vịnh San Francisco.

Khi nhìn thấy con tàu của hải quân lao hết tốc lực, cột buồm mũi hạ

thấp, cột buồm đứng ở phía trước được dựng đứng, dân chúng thắc mắc
không hiểu việc gì xảy ra. Người ta tụ tập ngay trên bến tàu đón tàu cặp bến.

Sau khi thả neo, thuyền trưởng Blomsberry và trung uý Bronsfield leo

xuống một ca nô làm mái chèo đi nhanh vào đất liền.

Họ nhảy lên bến tàu.

- Máy điện báo! – Họ nói mà không hề đáp một lời nào để trả lời hàng

ngàn câu hỏi đặt ra cho họ.

Vị sĩ quan hải cảng đích thân đưa họ đến phòng điện báo giữa một biển

người hiếu kỳ.

Blomsberry và Bronsfield bước vào phòng, trong khi đám đông chen

chúc trước cửa.

Vài phút sau, một bức điện khẩn được đánh đi bốn nơi: 1) Bộ Hải quân

ở Washington, 2) Ông phó chủ tịch Câu lạc bộ Đại Pháo ở Baltimore, 3)
Ông J.T. Maston ở Long’s Peak, Núi Đá 4) Phó giám đốc Đài quan sát
Cambridge, Massachusetts.

Bức điện báo như sau:

“ĐẦU ĐẠN CỦA KHẨU COLUMBIAD ĐÃ RƠI XUỐNG THÁI

BÌNH DƯƠNG Ở TOẠ ĐỘ HAI MƯƠI ĐỘ BẢY PHÚT VĨ BẮC VÀ
BỐN MƯƠI MỐT ĐỘ BA MƯƠI PHÚT KINH TÂY, NGÀY MƯỜI HAI
THÁNG MƯỜI HAI VÀO LÚC MỘT GIỜ MƯỜI BẢY PHÚT SÁNG.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.