BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 44

ông viết vài con số lên tờ giấy. Nicholl hiểu rằng ông chủ tịch muốn suy ra
khoảng cách của quả đạn với Trái Đất từ đường kính của Trái Đất. Nicholl
lo lắng nhìn ông chủ tịch.

- Không! – Một lúc sau Barbicane kêu lên – Không, chúng ta sẽ không

rơi xuống! Chúng ta đang ở cách Trái Đất hơn năm mươi ngàn dặm! Chúng
ta đã vượt qua điểm đầu đạn phải ngừng lại, nếu vận tốc của nó lúc khởi
hành chỉ mười một ngàn mét trên giây! Chúng ta vẫn bay lên mãi.

- Dĩ nhiên – Nicholl đáp – vì thế phải kết luận rằng vận tốc ban đầu của

chúng ta, dưới sức đẩy của bốn trăm ngàn pao thuốc súng bông, đã vượt quá
mười một ngàn mét nói trên. Nay tôi mới hiểu tại sao chỉ sau mười ba phút,
chúng ta đã gặp vệ tinh thứ hai bay quanh Trái Đất ở khoảng cách đến hơn
hai ngàn dặm.

- Điều giải thích này lại càng có khả năng đúng hơn nữa – Barbicane

nói thêm, – vì khi nước trong những vách ngăn chảy ra, đầu đạn bỗng nhiên
giảm trọng lượng đi khá nhiều.

- Đúng! – Nicholl nói.

- Chà! Ông Nicholl dũng cảm – Barbicane kêu lên – chúng ta thoát nạn

rồi!

- Thế thì – Michel Ardan bình tĩnh đáp – vì chúng ta thoát nạn, chúng

ta hãy ăn sáng đi.

Thật vậy, Nicholl đã không lầm. Vận tốc ban đầu rất may, đã vượt quá

vận tốc mà Đài quan sát Cambridge đã dự tính. Nhưng Đài quan sát
Cambridge cũng không phải không sai lầm lớn.

Những nhà du hành sau những giây phút hú hồn hú vía, đã ngồi vào

bàn và ăn sáng thật vui vẻ. Họ ăn đã nhiều mà nói còn nhiều hơn. Niềm tin
được củng cố thêm sau “sự cố của đại số” đó.

- Vì cớ gì chúng ta lại không thành công nhỉ? – Michel Ardan lặp lại –

Vì cớ gì chúng ta lại không đến nơi nhỉ? Chúng ta đã được phóng đi. Không
có một trở ngại nào trước mặt chúng ta. Không có viên đá nào trên đường đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.