BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 45

của chúng ta. Đường đi thênh thang, thênh thang hơn cả đường của con tàu
lướt sóng ra khơi, thênh thang hơn cả đường bay của một khinh khí cầu
ngược gió! Vậy nếu một con tàu có thể đi đến nơi nó muốn, nếu một khinh
khí cầu bay lên được chỗ nó thích thì tại sao đầu đạn của chúng ta lại không
đến được mục tiêu nó đã nhắm trước rồi nhỉ?

- Nó sẽ đến thôi – Barbicane nói.

- Nó sẽ đến, dù chỉ để tôn vinh dự cho nước Mỹ – Michel Ardan thêm –

là dân tộc duy nhất thực hiện được một công trình như thế, dân tộc duy nhất
có thể sinh ra được một ông chủ tịch Barbicane! Chà! Bây giờ chúng ta
không phải lo lắng gì nữa, chúng ta sẽ trở nên thế nào nhỉ? Chúng ta sẽ buồn
chán mất!

Barbicane và Nicholl tỏ vẻ không đồng ý.

- Nhưng tôi đã thấy trước trường hợp đó, các bạn ạ! – Michel Ardan

nói tiếp – Các ông chỉ cần nói một tiếng, tôi có sẵn để các ông chơi cờ quốc
tế, cờ đam, bài tây, đôminô! Tôi chỉ thiếu mỗi cái bàn bi da nữa thôi!

- Sao? – Barbicane hỏi – Anh đã mang cả những đồ lặt vặt ấy nữa à?

- Dĩ nhiên – Michel đáp – và không chỉ để chúng ta giải trí, mà còn có

sự chính đáng được tán thưởng là cung cấp cho các quán rượu bình dân ở
trên Mặt Trăng nữa kia.

- Thôi đi ông bạn – Barbicane nói – nếu Mặt Trăng có người ở thì

những người dân trên ấy đã xuất hiện trước người Trái Đất chúng ta có đến
hàng ngàn năm rồi, nếu óc của họ cũng được cấu tạo giống như óc của con
người chúng ta thì họ đã chế tạo ra tất cả những gì chúng ta đã chế tạo, và
ngay cả những gì chúng ta sẽ chế tạo trong những thế kỷ tiếp theo. Họ
không còn gì để học ở chúng ta và chúng ta phải học mọi thứ ở họ.

- Sao? – Michel hỏi – ông nghĩ rằng họ cũng có những nghệ sĩ như

Phidias

[7]

, Michel Ange

[8]

hay Raphael

[9]

à?

- Phải!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.