BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 69

chấn lạ lùng này phải chăng vì những hoàn cảnh đặc biệt mà họ đang sống
chăng, vì chỉ còn vài giờ nữa là họ đến Mặt Trăng hay vì ảnh hưởng bí mật
nào của nguyệt cầu đã tác động đến hệ thần kinh của họ? Gương mặt của họ
đỏ gay như thể đứng gần một lò lửa: họ thở mạnh, phì phò như một ống thụt
lò rèn, mắt của họ sáng rực lạ thường, giọng nói của họ vang vang, những
lời nói của họ thoát ra như một nút chai rượu sâm banh bật ra vì axit
cacbonic, nhưng cử động của họ đang lo ngại, cần có nơi để họ khoa tay
múa chân. Và có điều lạ là họ không hề ý thức chút nào về sự căng thẳng
thần kinh này của họ.

- Bây giờ – Nicholl nói ngắn gọn – bây giờ thì tôi không biết liệu chúng

ta có thể từ Mặt Trăng trở về được không, tôi muốn biết chúng ta sẽ làm gì ở
đó?

- Điều chúng ta sẽ làm ở đó à? – Barbicane vừa đáp, vừa giậm chân

như thể đang ở trong một trại lính – Tôi không biết!

- Ông không biết! – Michel gầm lên làm chấn động đầu đạn.

- Không chắc chắn thế! – Barbicane đáp theo giọng của Michel.

- Được! Thế thì tôi, tôi biết – Michel đáp.

- Nói đi nào – Nicholl gào lên, ông không thể kìm được tiếng rên của

giọng nói.

- Tôi sẽ nói nếu chuyện đó thích hợp với tôi – Michel vừa la vừa nắm

chặt cánh tay người bạn đồng hành của anh.

- Chuyện đó phải hợp với anh à! – Barbicane nói, mắt tóe lửa, tay đe

doạ – Chính anh đã lôi kéo chúng tôi vào cuộc du hành ghê gớm này, nên
chúng tôi muốn biết tại sao?

- Đúng! – Ông đại uý nói – Bây giờ tôi cũng không biết tôi đang đi đâu,

tôi muốn biết tại sao tôi đến đó.

- Tại sao à? – Michel vừa kêu vừa nhảy lên cao đến một mét – Tại sao

à? Để chiếm cứ Mặt Trăng nhân danh Liên bang Hoa Kỳ! Để giành thêm
cho Liên bang một bang thứ bốn mươi! Để biến những vùng đất của Mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.