BAY TRÊN TỔ CHIM CÚC CU - Trang 103

Mụ y tá cho là đã đến lúc phải cầm dây cương, và giở đống giấy tờ ra.

“Tuyệt! vậy nếu không có tin tức gì mới và nếu ông Cheswick ngồi xuống,
tôi nghĩ rằng chúng ta nên tiếp tục cuộc đàm thoại dở dang hôm qua. Chúng
ta chỉ còn…” mụ rút chiếc đồng hồ quả quýt ra khỏi giỏ, “bốn mươi bảy
phút. Nào…”

“Ô! Xiin chờ cho một phút, tôi chợt nhớ là còn một tin nữa cần thông

báo.” McMurphy giơ tay lên, bật hai ngón tay. Mụ nhìn rất lâu vào cánh tay
trước khi mở miệng: “Gì thế, ông McMurphy?”

“Không phải của tôi mà của bác sĩ Spivey. Bác sĩ, hãy nói cho mọi người

biết sáng kiến của ông về chiếc loa và những người nghễnh ngãng.”

Cơ mặt mụ giật khẽ hầu như rất khó nhận thấy, nhưng tim tôi bắt đầu đập

rộn lên. Mụ thả tập giấy vào giỏ và quay sang gã bác sĩ.

“Vâng,” bác sĩ nói, “tí nữa thì tôi quên.” Gã ngả người, vắt chân chữ

ngũ, hai bàn tay đan vào nhau ôm lấy bụng. Dễ thấy hắn vẫn còn khoái chí
vì chuyện ngày hội hóa trang lắm. “Các vị thấy không, tôi và McMurphy
còn thảo luận vấn đề tuổi tác trong khoa ta: thành phần bệnh nhân đa tạp,
già, trẻ, trung niên ở lẫn lộn. Đây không phải là cách sắp xếp tối ưu để thực
hiện Cộng đồng Trị liệu. Rất tiếc là bộ phận hành chính cũng không giúp
được gì cho chúng ta, vì nhà của khoa Lão đã quá chật. Phải thừa nhận rằng
tình huống không mấy dễ chịu cho những ai có liên quan. Tuy nhiên, trong
lúc chuyện trò, tôi và ông McMurphy đã nảy ra một sáng kiến làm giảm bớt
căng thẳng trong cuộc sống chung đụng giữa lớp già và lớp trẻ. Ông
McMurphy đã để ý rằng thính lực của một vài bệnh nhân cao tuổi hơi yếu.
Ông đề nghị vặn to loa truyền thành để các bệnh nhân Kinh niên lãng tai
nghe được. Tôi cho đó là một đề nghị rất nhân đạo.”

McMurphy khiêm tốn phẩy tay chối từ. Gã bác sĩ gật đầu với hắn và tiếp

tục:

“Nhưng tôi nói với ông ta rằng đã có một vài bệnh nhân than phiền với

tôi là loa phóng thanh quá to khiến họ không thể chuyện trò hay đọc sách
báo được. McMurphy nói rằng ông đã không nghĩ đến chi tiết này, nhưng
có lưu ý đến nghịch cảnh là những người ham đọc không biết đường tìm lấy
một chỗ yên tĩnh trong khi đó vẫn phải mở loa cho những ai muốn nghe. Và
tôi chợt nghĩ đến gian phòng tắm cũ mà mỗi lần họp chúng ta vẫn mang bàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.