BAY TRÊN TỔ CHIM CÚC CU - Trang 18

lùa chúng tôi vào chỗ, và gật đầu: “Tốt, các chàng chai ạ, cần phải thế, cứ
thế mà làm”.

Nói chung, tụi hộ lý chẳng cần phải quát tháo hay ra lệnh, bởi trừ tôi ra,

các con bệnh Kinh niên chẳng ai buồn xê dịch, còn tụi Cấp tính cũng chẳng
thèm ngồi chung với tụi tôi, chúng bảo bên chúng tôi khăm khẳm mùi tã
bẩn. Nhưng tôi thừa hiểu đây chẳng phải lý do chính, chỉ vì chúng không
muốn nhìn thấy cảnh tượng mà một ngày không xa có thể sẽ là chúng. Điều
này mụ Y tá Trưởng cũng biết rõ như tôi, mụ sử dụng nó như một vũ khí để
trấn áp mỗi khi các con bệnh Cấp tính nổi loạn, rằng các chú phải ngoan
ngoãn, bệnh nhân phải phối hợp với nhân viên đảm bảo theo đúng chế độ
chữa bệnh, nó được đưa ra chỉ nhằm mục đích chữa chạy cho các chú thôi,
hay là các chú muốn sang nhóm kia?

(Tất cả mọi người trong phòng bệnh đều tự hào về cái gọi là sự phối hợp

của bệnh nhân với nhân viên. Chúng tôi còn được bệnh viện khen tặng một
câu khẩu hiệu trên tấm biển đồng gắn lên miếng gỗ:

Hoan hô phòng bệnh cần số lượng nhân viên ít nhất trong bệnh viện.

Cái đó được trao tặng cho sự phối hợp. Câu khẩu hiệu treo ngay ngắn

trên tường, phía trên quyển sổ trực, ngăn số con bệnh Cấp tính và Kinh niên
làm đôi.)

Gã Mới tóc đỏ tên McMurphy ngay lập tức nhận ra mình không phải loại

Kinh niên. Chỉ một cái liếc, hắn đã tìm được chỗ của mình giữa các bệnh
nhân Cấp tính và lập tức bước tới đó, nhếch mép cười và giơ tay bắt bất kỳ
ai hắn gặp. Tôi cảm thấy tất cả bọn họ đều lúng túng trước những lời suồng
sã, cợt nhả của hắn, trước cái cách hắn quát thằng nhọ đang lẽo đẽo cầm
chiếc cặp nhiệt độ bám theo và nhất là trước tiếng cười oang oang, càn rỡ
của hắn. Các hộp số trên bảng điều khiển vặn vẹo trước tiếng cười. Phía các
con bệnh Cấp tính bắt đầu lộn xộn, chúng bồn chồn như lũ học trò sợ cô
giáo bất chợt bước vào lớp vào phạt tất cả vì trò nghịch ngợm của một đứa
bạn học tinh quái mà chúng không dám và không thể can ngăn. Chúng cũng
vặn vẹo và nhấp nhổm theo hộp số; tôi thấy McMurphy nhận ra ngay sự bối
rối, sợ hãi đó và càng lấn tới.

“Mẹ khỉ, sao tụi bay ủ dột thế? Nói nghe coi. Các chú em trông đâu đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.