BAY TRÊN TỔ CHIM CÚC CU - Trang 282

nếu chúng tôi không phản đối thì xin ông lão Turkle hãy mở Buồng Cách ly
cho họ. Hai người đi ra dưới ánh sáng huy hoàng của những ngọn đèn pin,
còn chúng tôi bước vào phòng chung, nghĩ xem liệu nên dọn dẹp bằng cách
nào. Turkle đi mở phòng cách ly, khi quay trở lại thì đã hầu như không biết
gì nữa, và chúng tôi phải nhét lão vào xe lăn rồi đẩy vào phòng.

Đi theo sau mọi người, bất chợt tôi phát hiện ra mình say, say thực sự;

lần đầu tiên sau khi ra khỏi quân đội, say sung sướng, say cười cợt, say vấp
ngã lung tung, say cùng với sáu bảy người khác và hai cô gái - và ở đâu cơ
chứ! ở ngay trong khoa của mụ Y tá Trưởng! Tôi say, tôi chạy, tôi cười phá
lên, và tôi đùa tếu với các cô gái ở ngay trong dinh lũy bất khả xâm phạm
của Liên hợp! Tôi nhớ lại buổi tối hôm nay, hồi tưởng lại tất cả những gì đã
làm, tất cả dường như là một sự bịa đặt. Tôi phải thầm nhắc đi nhắc lại:
đêm nay đã xảy ra thực sự, và đó là kết quả của chính chúng tôi. Chúng tôi
chỉ mở cửa sổ cho đêm nay vào như thả cho không khí tươi mát ùa vào. Có
thể Liên hợp không toàn năng như chúng tôi đã nghĩ chăng? Bây giờ chúng
tôi biết mình có khả năng đến đâu, và ai là kẻ ngăn cản chúng tôi lặp lại
chuyện này? Hay là làm một chuyện gì đó khác nữa, nếu chúng tôi muốn?
Ý nghĩ đó dễ chịu đến mức tôi la lên inh ỏi, nhảy bổ tới phía sau
McMurphy và Sandy và tóm lấy họ, nhấc mỗi tay một người và chạy vào
phòng chung, còn họ thì kêu lên và đạp chân loạn xị như trẻ con. Ôi, tôi
sung sướng biết chừng nào.

Đại tá Matterson lại ngóc đầu dậy, giương cặp mắt sáng ra nhìn và sẵn

sàng mở miệng dạy dỗ, và Scanlon lại đẩy ông ta về giường. Sefelt, Martini
và Fredrickson nói có lẽ họ muốn đi ngủ. McMurphy, Harding, Sandy, tôi
và ông lão Turkle ở lại để kết thúc nốt chai thuốc ho nc này và nghĩ chuyện
dọn dẹp khoa. Dường như chỉ có tôi và Harding lo lắng đến chuyện lộn xộn
này - McMurphy và Sandy ngồi sát bên nhau, uống cái thứ thuốc ho nước
ấy và nghịch tay nhau trong bóng tối, còn ông lão Turkle chỉ chực lăn ra
ngủ. Harding cố gắng hết sức để lôi họ về với nhiệm vụ.

“Các anh không nhận thức được tính khẩn cấp của tình trạng đang diễn

ra,” hắn nói.

“Nhảm,” McMurphy đáp.
Harding đập bàn. “McMurphy, Turkle, các anh không nhận thức được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.