BAY TRÊN TỔ CHIM CÚC CU - Trang 73

nhanh gấp hàng chục lần và thấy mọi thứ trên màn ảnh trôi vèo vèo cũng
chẳng thú vị gì hơn, nó lại trả máy về tốc độ cũ.

Mụ chỉ khoái tăng tốc độ, chẳng hạn vào những ngày có khách tham

quan, hay trên tivi truyền đi cuộc gặp mặt của các cựu chiến binh ở
Portland, đúng những lúc người ta muốn thong thả vươn vai vươn cổ.
Những lúc đó mụ cho tăng tốc.

Còn thường thì ngược lại, mụ cho đi chậm. Mụ xoay núm điều khiển về

vị trí Stop khiến mặt trời đọng lại trên màn hình hàng mấy tuần lễ, cứ đứng
yên tại đó, các tia nắng chết cứng trên lá cây,tôi rên thảm cỏ. Kim đồng hồ
dừng lại ở vị trí ba giờ kém hai mươi phút và mụ sẽ để chúng nằm yên ở đó
chừng nào chúng tôi chưa rữa thành bụi. Chúng tôi ngồi bất động như
tượng, không cựa quậy, không đi lại cho máu lưu thông, không nuốt nước
bọt, không thở. Chỉ có hai tròng mắt còn đưa qua đưa lại được, nhưng cũng
chẳng có gì để thấy ngoài tụi Cấp tính đang ngồi nhìn nhau như hóa đá đoán
xem đây là trò của ai. Ông lão Kinh niên cạnh tôi chết cứng đã bảy ngày,
đang phân hủy ngay trong ghế. Và mụ dở chứng không phun mù mà xả vào
lỗ thông hơi một chất khí không màu và mọi người bị đông cứng lại khi
chất khí ngưng đọng thành một lớp chất dẻo bao quanh.

Có trời mà biết chúng tôi ngồi như vậy được bao nhiêu lâu.
Sau đó mụ xuay ngược núm điều khiển một tí, tình trạng càng tồi tệ hơn.

Sự bát động chết chóc đối với tôi còn dễ chịu hơn là cánh tay của Scanlon
cứ đưa lên hạ xuống từ từ ở góc phòng bên kia, mất ba ngày mới đánh xong
quân bài. Tôi thở vất vả, tựa như trước lúc vào phổi, lớp không khí chất dẻo
đặc sệt phải chui qua một lỗ kim. Tôi thử đứng dậy để vào chuồng xí và
cảm thấy như có hàng tấn cát chất trên người,tôi quặn bóng dái cho tới lúc
trên trán nổ ra những tia sáng xanh ngang dọc.

Tôi lên gân lên cốt gắng đứng dậy vào nhà xí tới khi chân tay tôi run lên,

nhức nhối đến tận răng. Tôi cố tí nữa, tí nữa, nhưng chỉ rời khỏi được mặt
ghế da nửa xăng ti mét. Tôi buông mình ngồi bệt trở lại, tôi đầu hàng để
nước tiểu chảy thành dòng âm ấm xót xót theo ống quần bên trái và các bộ
cảm biến đáng xấu hổ rú lên báo động, tiếng còi tiếng rên, tiếng la hét ầm ĩ,
tiếng bước chân thình thịch xung quanh, hai đứa hộ lý da đen cao lớn xô
đẩy đám đông lao đến tôi, ve vẩy cây bàn chải đang xổ dây đồng bùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.