BAY TRÊN TỔ CHIM CÚC CU - Trang 74

nhùng, đánh lửa tí tách do bị nước tiểu làm chập mạch.

Chúng tôi chỉ được nghỉ xả hơi duy nhất trong sương mù, nơi mà thời

gian chẳng có ý nghĩa gì. Vì cũng như mọi vật, nó bị sương mù nuốt
chửng. (Từ khi McMurphy đến sáng nay, máy phun mù chưa lần nào mở
hết công suất. Tôi cá khi đó hắn sẽ rống lên như bò.)

Khi không phải đối phó với chuyện gì khác, chúng tôi cũng thường được

hưởng mù hoặc thời gian chạy loạn, nhưng sáng giờ chưa có gì xảy ra: cả
hai thứ đó đều chưa dùng đến cả ngày hôm nay, từ giờ cạo mặt. Chiều nay
cũng không có gì khác. Hết ca một, đồng hồ chỉ bốn giờ ba mươi đúng như
giờ thực tế. Mụ Y tá Trưởng cho tụi hộ lý nghỉ và nhìn lại phân khoa lần
cuối trước lúc ra về. Mụ rút chiếc trâm cài đầu bằng bạc từ búi tóc xanh như
thép sau gáy, cởi chiếc mũi vải màu trắng và cẩn thận đặt vào một chiếc hộp
các tông đựng băng phiến, rồi lại đâm cái trâm vào mớ tóc.

Sau lớp kính tôi thấy mụ tạm biệt tất cả mọi người. Người đến nhận ca là

một ả y tá nhỏ nhắn với cái bớt bẩm sinh trên mặt. Trao cho ả mảnh giấy,
mụ với tay bật loa phóng thanh trong phòng chung: “Tạm biệt các cậu bé,
nhớ ngoan ngoãn nhé”. Rồi vặn nhạc ầm ĩ. Mụ xoa mu bàn tay lên tấm kính
và ném cho gã da đen béo tốt đang bước vào chỗ trực một cái nhìn gớm
ghiếc; và khi mụ còn chưa kịp khóa cửa phòng gã đã với vội lấy chiếc khăn
và lau tới tấp.

Tiếng rít của máy móc đặt trong tường yếu đi, vòng quay giảm dần,

dường như chúng đang thở ra khoan khoái.

Trước khi đi ngủ, chúng tôi ăn tối, tắm rửa, rồi lại kéo nhau vào phòng

chung. Blastic, lão Thực vật già nua nhất ôm bụng rên rỉ. George (tụi hộ lý
gọi lão là George Rửa Tay) kỳ cọ đôi tay của mình dưới vòi nước uống. Tụi
Cấp tính chơi bài trừ một vài đứa cố lột chiếc ti vi đi khắp phòng chừng nào
dây còn tới được tìm chỗ bắt được tín hiệu tốt.

Tiếng nhạc vẫn phát ra từ chiếc loa trên tường. Không phải tiếng đài nên

không bị nhiễu trong phòng toàn máy móc. Băng chạy trong máy ghi âm
đặt trong buồng kính, chúng tôi đã thuộc lòng nên không đứa nào để ý thấy
nữa, trừ những đứa mới đến như McMurphy. Hắn vẫn còn chưa quen nó.
Hắn đang chơi bài tính điểm ăn thuốc lá, chiếc loa phóng thanh ra rả ngay
trên đầu. Cái mũ kéo sụp xouóng tận mũi, để thấy bài, McMurphy phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.