BAY TRÊN TỔ CHIM CÚC CU - Trang 82

bóng đêm. Những sợi dây điện vươn tới chiếc biến thế vô hình ở một nơi
nào đó rất xa. Dầu mỡ và bụi bặm bám đầy trên các động cơ, các khớp nối,
các máy phát điện khiến cái đỏ quạch, cái đen bóng như than.

Động tác của tụi thợ máy giống hệt nhau, không đi mà lướt nhẹ nhàng

như gió. Không ai vội vã. Từng đứa đứng lại một giây, vặn tay quay, ấn nút,
hoặc đóng cầu dao, chùm tia lửa trắng lóe lên như chớp chiếu sáng bừng
một bên mặt hắn, rồi lại chạy tiếp lên cao theo những bậc thang sắt, trên
những bậc thang sắt, trên những chiếc cầu hình chóp, những tấm thân trần
ướt sũng mồ hôi vượt qua nhau trên lối đi quá chật bì bẹt như tiếng con cá
hồi đập nước, rồi lại dừng lại, khiến tia lửa phóng ra khi kéo một chiếc cầu
dao khác trước khi chạy tiếp. Chúng chập chờn khắp mọi nơi, mọi chỗ,
chốc chốc lại bừng lên ánh sáng trên một khuôn mặt búp bê lơ đãng.

Bỗng một đứa đang chạy hết tốc lực thì nhắm nghiền mắt và ngã quay ra

giữa đường; hai đứa khác đang chạy qua xốc hắn lên, ném vào lò đốt.
Những quả cầu lửa vội ngoạm lấy hắn, tôi nghe thấy tiếng hàng nghìn bóng
đèn điện tử vỡ lạo xạo như tiếng bước chân trên cánh đồng phủ đầy quả
khô. Âm thanh ấy hòa lẫn với tiếng gừ gừ và sầm sập của máy móc khắp
quanh phòng.

Chúng tạo thành một nhịp điệu hẳn hoi, như nhịp sấm.
Sàn phòng ngủ giờ đã rời khỏi hầm vào hẳn gian máy. Lập tức tôi thấy

nó ngay trên đầu chúng tôi – một băng chuyền treo có gắn các con lăn trượt
trên đường ray như hệ thống băng treo ở các lò sát sinh, dùng để chuyển thịt
nguyên con từ hầm lạnh ra bàn chặt. Hai đứa mặc sơ mi trắng, thắt cà vạt
mỏng màu đen, tay áo xắn cao, đứng trên cầu sắt cao hơn giường chúng tôi
một chút, tay vịn vào lan can, đang múa tay nói chuyện, điếu thuốc cháy dở
vạch lên hình những chiếc thòng lọng lửa trong không trung. Chúng nói
chuyện đấy nhưng không thể nghe ra lời nào giữa tiếng gầm rú ngày một
điếc tai quanh đó. Một đứa búng ngón tay ra hiệu, gã thợ gần nhất quay
ngoắt lại và phóng đến. Hắn chỉ tẩu thuốc vào một chiếc giường, gã kia bèn
phi nước kiệu theo bậc thang sắt xuống đến ngang tầm chúng tôi, biến mất
giữa hai chiếc biến thế đồ sộ như hai gian nhà kho chứa khoai tây.

Một lát sau gã hiện ra, kéo theo chiếc móc câu được treo vào thanh ray

trên trần nhà. Gã sải những bước dài qua giường chúng tôi đúng lúc đâu đó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.