BAY TRÊN TỔ CHIM CÚC CU - Trang 87

Nhưng hắn đúng là không giống mọi người, và tụi Cấp tính hiểu điều đó,

không giống bất kỳ ai từng ghé phân khoa trong mười năm gần đây, bất kỳ
ai chúng từng gặp ở thế giới bên ngoài. Có thể hắn cũng bất lực như những
đứa khác, nhưng Liên hợp chưa sờ được đến hắn.

“Toa xe chất đầy”, hắn hát, “roi ngựa trong tay…”
Làm thế nào hắn lại thoát cái ách chung? Có lẽ, giống như lão Pete, Liên

hợp đã lỡ cơ hội chộp lấy hắn khi còn non nớt. Có lẽ hắn khi nhỏ vốn là
một đứa bất trị, chu du khắp đất nước, bạ đâu sống đấy và không chịu dừng
lại ở đâu quá vài tháng, nhà trường không dạy nổi hắn, rồi vào rừng làm
công nhân khai thác gỗ, đánh bạc rồi sống lang thang cùng nhóm giải trí lưu
động, chỉ có bốn ba và chuyển dịch, tới nỗi Liên hợp không có thời cơ lắp
đặt thứ gì vào. Có thể là thế, hắn không cho Liên hợp thời cơ, cũng như
sáng qua tụi hộ lý không sao đo được nhiệt độ cho hắn, một chiếc bia di
động bao giờ cũng khó trúng đạn hơn.

Không chịu sự ràng buộc của mụ vợ kỳ kèo đòi lát lại sàn nhà, hay

những người thân thích chĩa đôi mắt già nua ậng nước mà cầu khẩn. Chẳng
phải quan tâm tới ai, hắn tự do đến mức trở thành một kẻ đại bợm. Và có lẽ
tụi hộ lý cũng hiểu điều đó nên chẳng phí sức lao vào buồng vệ sinh để
khóa mõm hắn lại, chúng biết hắn ngoài tầm kiểm soát, vả chăng cũng chưa
thể quên được ông già Pete, chưa quên một thằng không ai kiểm soát có thể
làm gì. Và chúng lại thấy cả McMurphy lớn hơn Pete nhiều, tóm hắn chỉ có
cách là cả ba đứa cùng xông vào một lúc và mụ Y tá Trưởng đứng cạnh,
cầm sẵn kim tiêm. Tụi Cấp tính gật đầu với nhau, hiểu rằng với chúng, bọn
hộ lý có thể làm gì tùy ý, nhưng sẽ không dám đụng đến McMurphy.

Tôi từ phòng ngủ bước ra hành lang thì McMurphy cũng từ buồng vệ

sinh xuất hiện, tay cầm bàn chải đánh răng. Trên mình hắn chẳng còn gì
ngoài chiếc mũ cáu bẩn và chiếc khăn tắm quấn ngang hông. Hắn đứng ở
hành lang, nhìn trước, ngó sau, kiểng chân, xuýt xoa vì sàn gạch quá lạnh.
Nhìn thấy gã hộ lý nhỏ con, hắn tiến đến vỗ vai, thân mật như với đứa bạn
chí thân từ hồi còn để chỏm:

“Ê người anh em, tao cần chút thuốc đánh cái bàn nghiến, lấy ở đâu?”
Gã lùn quay đầu thấy mũi mình dính ngay vào đốt ngón tay tổ chảng. Gã

khịt mũi, nhăn mặt nhìn quanh tìm hai đứa kia và nói với McMurphy là tủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.